Về đến nhà, Hạ Ngọc Yến thấy mẹ Hà kích động lôi kéo cô, nhìn một thùng bánh quy lớn ở trên bàn.
Không sai, chính là đang đóng gói bánh quy thì giữ lại một ít.
"Lần này trong xưởng có sản phẩm lỗi nên ba con mang về được nhiều lắm. Đừng nhìn bánh quy này bị vỡ, đây chính là bánh quy sữa bò đó."
Bánh quy sữa bò của xưởng thực phẩm số 8 là hàng thật giá thật, thật sự là dùng sữa bò làm ra, mùi vị rất thơm ngon. Loại bánh này mua ở hợp tác xã còn đắt hơn 1 đồng so với bán ở ngoài. Bình thường bánh quy bán với giá 5 đồng một cân, còn phải trả 4 phiếu gạo.
Xưởng thực phẩm số 8 thì bán bánh quy sữa bò với giá 6 đồng một cân, thêm 5 phiếu gạo nữa. Suy cho cùng làm bánh quy sữa bò phải dùng nguyên liệu là sữa bò, mà bây giờ sữa bò ở bên ngoài bán với giá 2 đồng 8 một cân đó!
Bình thường người mua loại bánh này đều là người bệnh hoặc là muốn bổ sung dinh dưỡng cho con cái.
Mỗi tháng trong xưởng đều có sản phẩm lỗi, bao gồm hình dạng khó coi, bánh quy vỡ hay các bánh còn đọng đường lại. Những sản phẩm này đều để giá tốt cho công nhân viên, không chỉ giá rẻ mà còn không cần phiếu gạo.
"Đừng đứng ngốc ở đây nữa, nhanh lấy một ít rồi mang về đi. Con rể Lập Đông đúng là không tồi, cái gì tốt cũng đều cho con. Nhìn bánh quy sữa bò này vỡ thế thôi nhưng dinh dưỡng rất tốt. Lập Đông lái xe vất vả như thế, con chuẩn bị ít bánh quy cho nó cũng không tồi. Lúc trước ba con không thể lấy nhiều như thế…"
Điều kiện mỗi nhà không giống nhau, chưa nói đến mua bánh quy tốt, riêng việc trả rất nhiều phiếu gạo đã không thể chịu nổi rồi. Lần này ông Hà lấy được nhiều bánh quy như thế mẹ Hà rất vừa ý. Bà cho con gái một phần, phần còn lại có thể cho cháu và chồng bà bồi bổ cơ thể.
Bánh quy vỡ trong thùng gỗ rất nhiều, lẫn trong đó còn có bánh quy cỡ lớn. Mà mẹ Hà đã bắt đầu lấy nó ra rồi đặt vào trong cái túi giấy sạch sẽ ở bên cạnh.
Ở kiếp sau, Hà Ngọc Yến thật sự rất chướng mắt khi thấy loại bánh quy vỡ này. Nhưng thời đại này, cho dù là bánh quy vỡ thì cũng là lương thực tốt nhất.
Hà Ngọc Yến cũng không mở miệng từ chối mà lặng yên đi qua, cùng lựa với mẹ Hà. Trong lòng cô thầm quyết định, nếu mình có thứ gì tốt thì nhất định phải giữ lại cho ba mẹ một phần. Loại quan tâm lặng lẽ này khiến cho hốc mắt Hà Ngọc Yến hơi nóng lên.
Hai mẹ con dịu dàng với nhau được tầm mười mấy phút thì Hà Ngọc Yến nghe được nhà bên cạnh truyền đến tiếng cãi nhau rất lớn.
Tiếng cãi nhau giằng co được vài phút thì lại nghe thấy giọng bác gái cầu cứu.
Hà Ngọc Yến nghĩ nghĩ, cô định dừng tay rồi ra xem nhưng lại bị mẹ Hà nhanh chóng ngăn cản.
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Không đợi cô lên tiếng, ngoài hành lang đã vang lên tiếng chạy của không ít hàng xóm. Tiếp theo thì thấy bác gái cõng Lý Lệ Lệ từ hành lang vội vàng đi qua, phía sau có không ít người theo cùng.
"Mẹ không muốn con tham gia vào chuyện nhà của bọn họ."
Đều là kết hôn cùng một ngày mà con gái mình lại sống dễ chịu, còn trước đây Lý Lệ Lệ lớn giọng như thế bây giờ lại bị đàn ông vứt ở nhà mẹ đẻ chẳng thèm quan tâm. Người người đều đồng tình với kẻ yếu. Mấy ngày nay mẹ Hà cũng nghĩ rõ ràng, tuy rằng có không ít hàng xóm lắm mồm nhưng cũng đồng tình với hoàn cảnh của Lý Lệ Lệ.
Nếu như con gái mình cũng bị cuốn vào đó, nhẹ thì bị người ta lấy ra để tranh cãi, nặng thì mất đạo đức. Dù sao thì những tình huống như này cũng không phải là chuyện tốt.
"Chị hai, chị ba của con bị mẹ tống cổ đi đến đất hoang gần đây hái rau dại rồi. Nếu như hai đứa nó ở nhà thì hai đứa nó có thể đi, nhưng con thì không được."
Hiểu được ý tốt của mẹ Hà, Hà Ngọc Yến cũng không nhiều lời nữa. Trong lòng cô cũng không biết nên nói gì với tình huống của Lý Lệ Lệ mới tốt.
Chẳng qua cũng không cần Hà Ngọc Yến nói gì hết. Nửa tiếng sau bác gái Cận mặt mày rạng rỡ đỡ Lý Lệ Lệ quay về.
Bởi vì tình cảnh kia rất khoa trương nên cho dù ở trong nhà, Hà Ngọc Yến cũng biết đã xảy ra chuyện gì.
"Có thai sao?"
Hà Ngọc Yến tính thời gian, Lý Lệ Lệ kết hôn vẫn chưa được một tháng đâu! Vậy mà kiểm tra lại phát hiện mang thai.
Hà Ngọc Yến có kiến thức y học hiện đại, nghĩ đến những chuyện của Lý Lệ Lệ trước khi kết hôn, cô cũng không còn gì để nói. Cô không có cách nào dựa vào thời gian để suy tính nhưng có không ít bác gái có kinh nghiệm đã đoán ra được chuyện bên trong. Ai nấy đều có biểu tình ái muội.
Cũng may mọi người không có ý xấu. Biết cô gái như Lý Lệ Lệ bị vứt bỏ ở nhà mẹ đẻ nhiều ngày như thế, mọi người đều cảm thấy bây giờ có thai là chuyện tốt.
Quả nhiên bác gái Cận vừa mới đưa con gái về nhà đã vội vã chạy xuống tầng mượn điện thoại.
Những bác gái khác ở xung quanh thì bắt đầu nói chuyện phiếm. Có người nói bác gái Cận mượn điện thoại để nhanh chóng báo tin với gia đình, có người nói Lý Lệ Lệ quý nhờ con.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!