Khi hai vợ chồng sắp trở về khu nhà. Một bóng dáng vội vàng chạy vào trạm phế phẩm. Ông Khang sợ tới mức đều nhảy dựng lên.
Bóng người chạy vào trong sân không lâu rồi lại chạy ra, người đó nắm tay của ông Khang lắc lắc: "Ông ơi, cái ghế lắc kia đâu rồi?"
Ông Khang nhìn thấy người này có hơi điên cuồng, ông lập tức lắc đầu: "Cái ghế lắc gì chứ. Đồ đến chỗ của tôi đều bị chém thành củi cả rồi. Cô nhanh buông tôi ra, bằng không tôi kêu cảnh sát đấy."
Bị ông Khang uy h**p, hơn nữa còn tìm được đồ. Người này buông ông Khang ra rồi chạy ra ngoài.
Tới nhanh đi cũng nhanh, quả thật không thể hiểu được.
Ông Khang quên mất chuyện này rất nhanh.
***
Một bên khác, hai người Hà Ngọc Yến trở lại khu nhà chung thì thấy rất nhiều hàng xóm trong ngõ nhỏ đều tụ tập trong sân.
Nhìn thấy vợ chồng bọn họ kêu người chở hàng bằng xe ba bánh nâng cái ghế lắc thiếu tay vịn tiến vào, tuy rằng trên mặt mỗi người không nói nhưng trong lòng lại cảm thấy hai vợ chồng khá ngốc, đi mua thứ đồ rách nát này về.
Hà Ngọc Yến cũng không để ý đến những người này, cô chuẩn bị về nhà lấy chậu múc nước rửa ghế lắc một lần. Tuy nhiên có một giọng nói gọi cô lại.
Chỉ thấy khu vực trung tâm được đám người vây quanh, Lâm Hà Hương đứng bên cạnh Đổng Kiến Thiết cười nói với cô: "Tôi đang nghĩ xem phải đi đâu tìm hai người. Vừa vặn hai người đã về rồi. Cho cô nè, đây là kẹo kết hôn của tôi và đồng chí Kiến Thiết. Cho hai người một phần, dính chút không khí vui mừng."
Lời này nghe rất tự nhiên nhưng Hà Ngọc Yến luôn cảm thấy rất không được tự nhiên. Trước công chúng cô thật sự không dễ từ chối.
Cô nhìn về phía bác gái Khổng đứng cách đó không xa, lập tức có suy nghĩ.
"Tôi mới trở về từ bên ngoài, trên tay đều là tro bụi! Trong nhà lại mới vừa kết hôn nên còn nhiều kẹo lắm. Chúc mừng hai người kết hôn. Chúng tôi nhận kẹo này trong lòng là được. Nếu cô không ngại thì có thể cho bác gái Khổng. Nhà bác ấy có nhiều trẻ con, kẹo ngọt cho trẻ con tốt hơn. Người lớn chúng tôi không giành với trẻ con."
Sau khi nói xong lời hay, Hà Ngọc Yến cũng không quay đầu lại mà bước nhanh về nhà. Tiếp theo cô đóng cửa lại, ngăn cách tầm mắt của mọi người ở bên ngoài.
Mọi người không cảm thấy Hà Ngọc Yến không cho mặt mũi. Ngược lại, mỗi người đều cảm thấy cô phá của. Nhà họ Đổng cho kẹo mừng kết hôn là kẹo sữa thỏ trắng còn tốt hơn so với kẹo cứng trái cây.
Ai cũng nghĩ như vậy, ai nấy đều hâm mộ nhìn về phía bác gái Khổng.
Mà bác gái Khổng bị chuyện may mắn ập đến nhếch môi cười ha ha. Bà ta bước lên đoạt lấy gói giấy Lâm Hà Hương đang cầm trong tay. Hoàn toàn xem nhẹ sắc mặt khó coi kia của Lâm Hà Hương.
***
"Cái ghế lắc này thật sự rắn chắc."
Tay vịn một bên của ghế lắc đã hư nhưng phía bên kia vẫn còn. Trừ cái này ra, cả cái ghế trừ tróc sơn và vết xước thì không có bất kỳ khuyết điểm gì.
"Có đôi khi thật sự kiếm được bảo bối ở trạm phế phẩm đấy."
Hà Ngọc Yến cảm thán một tiếng, Cố Lập Đông hiểu. Từ cục vàng đầu chó cho đến cái ghế lắc hôm nay. Không tốn bao nhiêu tiền lại có thể đổi được thứ tốt. Thật sự lời hơn rất nhiều so với việc đi đến cửa hàng ủy thác. Nhưng loại việc nhặt của hời này không phải mỗi ngày đều có được.
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Hai người vừa làm việc vừa nói chuyện, nghe thấy có người gõ cửa bên ngoài.
Hà Ngọc Yến nhìn qua phát hiện là bác gái Phùng. Cô đi qua mở cửa. Lúc này, cô cũng chú ý tới những người tụ tập trong sân đều đi rồi.
"Bác gái, những người đó đều lại đây nhận kẹo mừng sao?"
Bác gái Phùng vừa mới chuẩn bị mở miệng nói chuyện thì đã bị câu hỏi của Hà Ngọc Yến làm cho sửng sốt. Tiếp theo bà buồn cười nói: "Còn không phải à! Những người đó là bác gái Trịnh trêu chọc tới đấy."
Có thể nói hôm nay bác gái Trịnh giành hết sự nổi bật.
Cưới con gái của chủ nhiệm phân xưởng làm con dâu. Con dâu này chỉ cần lễ hỏi 300 nhân dân tệ, của hồi môn lại có hai chiếc xe đạp. Trời mới biết sáng sớm hôm nay khi đi đón cô dâu hai chiếc xe đạp bóng loáng kia rốt cuộc đã khiến bao nhiêu người trong ngõ nhỏ này đỏ mắt!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!