"Vậy lúc ấy ông có đi tìm cảnh sát không?"
Bác gái Khúc vừa nghe thì lập tức nói: "Tại sao không chứ? Lúc ấy chúng ta đã tìm rồi nhưng đồn cảnh sát nói không có ai báo án mất con. Cuối cùng ông Cố suy nghĩ rồi dứt khoát tự mình nuôi là được."
Nghe đến đây, trong lòng Hà Ngọc Yến hơi lo lắng nhưng cô không hé răng, chuẩn bị xem ý định những lời này của các bác gái.
Quả nhiên, tiếp theo cô nghe thấy thím Giang nói:
"Con đã biết thân thế của Lập Đông. Từ nhỏ thằng bé đã lớn lên ở trong khu nhà. Quan hệ với mọi người cũng coi như tốt. Con người của bác gái Trịnh chính là như vậy, nói chị ấy xấu nhưng cũng không xấu lắm. Con vừa mới gả vào đây đã cãi nhau với chị ấy. Người bên ngoài không biết, chỉ sợ sẽ nói xấu vợ chồng các con như thế nào."
Hà Ngọc Yến cũng không phản bác, cô kiên nhẫn chờ thím Giang nói xong. Lúc này cô mới nói: "Thím, con có thể nói chỉ cần bác gái Trịnh và những người khác của nhà họ Đổng không tới tìm con gây chuyện phiền phức thì con sẽ không kiếm chuyện với bọn họ."
Đề tài đến đây thì dừng lại, Hà Ngọc Yến cũng về nhà tiếp tục viết kế hoạch cuộc đời của mình. Cô tiện tay ăn mấy miếng thịt heo khô nướng xong từ ngày hôm qua, tâm trạng rất tốt. Còn về phần người khác thấy thế nào thì không phải là chuyện mà cô để ý.
Giữa trưa, cô dùng nồi canh xương được nấu vào sáng sớm làm nước lèo, bỏ thêm mì sợi, chiên một quả trứng. Bữa cơm vô cùng đơn giản.
Nhưng bữa ăn đơn giản của Hà Ngọc Yến ở trong mắt của người khác thì hơi xa xỉ. Cho nên bác gái Khổng đang rửa đồ ở bồn nước bên cạnh Tây sương phòng nhìn thấy Hà Ngọc Yến bưng một chén mì sợi thơm ngào ngạt đi ra quả thật nước miếng sắp chảy xuống.
"Vợ của Lập Đông, chồng không ở nhà thì vợ ăn tạm cái gì là được rồi. Con xem con kìa, vừa là canh xương hầm vừa là mì tươi, còn thêm trứng gà……"
Nói xong lời cuối cùng, giọng nói kia thê lương đến mức giống như trứng gà này lấy từ nhà của bà ta vậy.
Hà Ngọc Yến cảm thấy rất cạn lời. Lần trước đến nhà bác gái Khổng tặng kẹo mừng thì cô đã biết bác Triệu là người thích dạy dỗ người khác. Không ngờ rằng bác gái Khổng cũng không nhường một tấc.
"Bác gái, canh xương hầm này là của nhà bác sao? Mì tươi này là của nhà bác sao? Trứng gà này lại là của nhà bác sao?"
Hà Ngọc Yến hỏi một câu, bác gái Khổng khẽ lắc đầu.
Có hàng xóm nghe thấy tiếng động thì vươn đầu ra xem.
Mà Hà Ngọc Yến cũng không để ý đến những ánh mắt đó, tiếp tục: "Vậy con ăn đồ ăn nhà con không liên quan gì đến bác đúng không?"
"Người vợ mới này thật sự không được rồi. Chị nghe thử coi cô ấy đang nói cái gì kìa? Một người vợ mới dám kiêu ngạo trước mặt mấy người hàng xóm lâu năm chúng ta. Lẽ đời ngày nay thật đúng là……"
***
Giữa trưa, sau khi Hà Ngọc Yến ăn mì xong thì ngủ trưa trong nhà. Mà dưới hành lang cách Đông sương phòng không xa, bác gái Khổng đang nắm tay của bác gái Trịnh kể khổ.
"Tôi thật sự không biết suy nghĩ của những người trẻ tuổi. Chồng mình không ở nhà, một người vợ lại dám ăn nhiều thứ tốt như vậy. Cũng không sợ làm mất phúc khí này."
"Gả cho một tên Thiên Sát Cô Tinh thì tính là phúc khí gì chứ. Chị Khổng, chị cũng đừng để ý đến chuyện này nữa, mặc kệ con tiện nhân kia đi. Mỗi ngày ăn sung mặc sướng, xài hết chút của cải kia của Cố Lập Đông. Đến lúc đó chúng ta xem náo nhiệt là được rồi."
Bác gái Trịnh nói tới đây, bà ta khuyên nhủ với dáng vẻ chân thành: "Chị đó! Chị là quản lý thứ hai trong khu nhà chúng ta. Cho dù có chuyện lớn đến đâu thì còn có chị Phùng lo mà!"
Thấy bác gái Khổng gần như đã được bà ta khuyên xong. Lúc này bác gái Trịnh mới nói ra mục đích của mình:
"Không phải Kiến Thiết nhà tôi sắp kết hôn sao? Tôi muốn mời chị làm người trung gian."
Bác gái Khổng là người có nhiều con trai nhất trong con hẻm này. Bà ta sinh ba đứa con trai. Trong ba đứa con trai đã có hai đứa con trai kết hôn, mỗi người lần lượt sinh ba đứa con trai. Cộng lại, bác gái Khổng có ba đứa con trai, sáu đứa cháu trai. Nếu không phải con trai út còn chưa kết hôn, có lẽ đã có chín đứa con trai.
Số mệnh nghi nam* như vậy, bác gái Trịnh cảm thấy rất thích hợp làm người trung gian trong buổi lễ kết hôn của con trai. Nếu bác gái Khổng có con gái, bác gái Trịnh chắc chắn đã cưới cô gái kia về làm con dâu rồi.
(*Số mệnh nghi nam: có nghĩa là người phụ nữ sinh toàn con trai.)
Số mệnh nghi nam! Thật tốt!
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Bác gái Trịnh nghĩ đến sau này con trai cả sẽ sinh một đống cháu trai cho bà ta, nụ cười trên khóe miệng kia không thể kiềm chế được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!