Rất nhanh xe đã đi đến ngõ hẻm Đinh Hương.
Hàng xóm lâu năm trong con hẻm đều biết ngày hôm nay đứa nhóc Cố nhà số 2 kết hôn, con hẻm có không ít trẻ em đã đứng chờ ở đầu hẻm từ sáng sớm.
Thấy đội xe đạp đến, ai nấy đều xông lên muốn bánh kẹo cưới.
Lâu Giải Phóng phụ trách phát bánh kẹo cưới lập tức dừng xe hô: "Muốn bánh kẹo cưới thì đến đây xếp hàng nào."
Trong nháy mắt trẻ con vây quanh đoàn xe như ong vỡ tổ phi về phía Lâu Giải Phóng. Cố Lập Đông nhân cơ hội đạp xe tiến vào trong khu nhà.
Vì hôm nay anh kết hôn nên cửa lớn và cửa sau của khu nhà đều được mở, xe trực tiếp đi vào cửa phía tây, rất dễ dàng.
"Yến Tử, đến nhà rồi."
Giọng nói trầm ấm của Cố Lập Đông vang lên bên tai khiến Hà Ngọc Yến cảm thấy lỗ tai có chút ngứa ngáy.
"Vâng…"
Hôm nay Hà Ngọc Yến ra ngoài, đồ cô mặc là bộ váy màu đỏ Cố Lập Đông mang từ Hải Thành về, tóc cô được ghim tròn trên đầu, hai bên gò má rũ xuống vài sợi tóc, trên mặt không trang điểm bởi vì đã đủ trẻ trung, collagen đầy đủ, vô cùng đẹp.
Sau khi hàng xóm nhìn thấy ai nấy đều trợn tròn mắt.
"Hoá ra cô dâu của Lập Đông lại xinh đẹp như vậy!"
Ngày đó Hà Ngọc Yến đến, rất nhiều người không gặp được cô, hôm nay nhìn thấy người, ai cũng đều kinh ngạc với vẻ đẹp của đối phương.
Trong đám người có người hâm mộ Cố Lập Đông, cũng có người ghen ghét.
Đổng Kiến Thiết cảm thấy nụ cười trên khuôn mặt Cố Lập Đông quá nhức mắt, khiến cho hắn ta vô cùng khó chịu. Tào Đức Tài vậy mà lại ngứa mồm không nhịn được nhạo báng: " Kiến Thiết, nữ đồng chí xinh đẹp như vậy, không trách người ta…"
"Không trách cái gì?" Một giọng nữ đột ngột vang lên phía sau.
"Không có gì……"
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Đổng Kiến Thiết phủ nhận theo bản năng. Tiếp theo hắn xoay người quả nhiên nhìn thấy Lâm Hà Hương.
Hôm nay Lâm Hà Hương mặc chiếc áo thun sợi tổng hợp màu trắng kết hợp với chiếc váy dài màu nâu đậm, giày xăng đan plastic màu nâu, trông rất thể diện.
"Ồ! Kiến Thiết. Người này là……"
Tào Đức Tài còn chưa nói xong đã bị nghẹn lại. Hắn nhìn thấy đồng chí nữ tuổi trẻ nhìn phú quý như vậy ở bên cạnh, nói chuyện cũng hơi lắp một chút.
Đổng Kiến Thiết là một người đàn ông đương nhiên nghe ra lời nói ẩn ý của Tào Đức Tài. Nghĩ đến vừa rồi đối phương thiếu chút nữa vạch trần mọi chuyện của hắn ở trước mặt Lâm Hà Hương thì hắn nhịn không được khoe khoang: "Đây là đồng chí Lâm, là trợ lý Liên Đoàn Phụ Nữ ở nhà máy của tôi. Cũng là đối tượng của tôi."
Tào Đức Tài có vẻ mặt cười ha ha, sau khi nghe thấy những lời này thì sắc mặt cứng đờ trong nháy mắt. Hắn đương nhiên biết Đổng Kiến Thiết có một đối tượng mới, còn là trợ lý Liên Đoàn Phụ Nữ trong nhà máy nhưng không ngờ rằng hôm nay đối phương lại đến khu nhà.
Đổng Kiến Thiết khoe khoang xong thấy hàng xóm xem náo nhiệt xung quanh đều nhìn lại đây. Hắn sợ những người này nói sai nên vội vội vàng vàng kéo Lâm Hà Hương đi ra bên ngoài.
Chờ đi ra đầu hẻm, Lâm Hà Hương nhìn Đổng Kiến Thiết nắm tay mình không buông thì xấu hổ đến mức gương mặt cũng đỏ lên. Vừa rồi cô ta ở gần đó nhìn thấy nơi này đón dâu nên nhịn không được đi lại đây xem náo nhiệt. Không ngờ rằng cặp vợ chồng mới cưới này vậy mà ở cùng một khu với Đổng Kiến Thiết. Điều này làm cho cô ta có loại dự cảm bản thân sắp sửa có chuyện tốt với Đổng Kiến Thiết.
"Đồng chí Đổng, chúng ta đây là…… Anh muốn kết hôn với tôi sao?"
Đổng Kiến Thiết nghe vậy thì sắc mặt cứng đờ trong chớp mắt. Tiếp theo hắn thuận nước đẩy thuyền: "Tôi đương nhiên nghĩ như vậy! Nằm mơ cũng nghĩ. Nhưng……"
***
Trong khu nhà chung, Hà Ngọc Yến cũng không biết bên ngoài phòng lại xảy ra chuyện như vậy
Lúc này cô và Cố Lập Đông đang đứng ở vị trí trung tâm, chụp ảnh trước rồi cầm micro bắt đầu đọc lời trích. Sau khi đọc xong, nhà chính vừa yên tĩnh lại lần nữa trở nên náo nhiệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!