Sau bữa cơm trưa ngày hôm sau, Hà Ngọc Yến bắt đầu chọn quần áo.
Lần đầu ra mắt bạn bè của người yêu, Hà Ngọc Yến rất chú trọng. Buổi sáng khi cửa hàng bách hóa vừa mở cửa, cô đã tốn một số tiền rất lớn để mua một bộ quần áo làm bằng vải sợi tổng hợp, tốn mất mười hai tệ.
Chủ yếu bởi quần áo tốt nhất của cô đã giặt vào ngày hôm qua mất rồi. Những bộ quần áo khác không cũ thì cũng có quá nhiều miếng vá.
Những chiếc áo tay ngắn in hoa thực sự rất đẹp, có thể mặc vào đi ra cửa được luôn. Đầu tiên là nhận được những lời khen ngợi của người trong nhà. Đợi đến khi đi ra cửa. Hà Ngọc Yến đúng lúc đụng phải Lý Lệ Lệ từ bên ngoài trở về.
Nhìn tóc tai của Lý Lệ Lệ trong có chút rối bời. Trên mặt, lỗ tai và cả cổ đều đỏ bừng một mảng rất lớn, ánh mắt thì uể oải, bước chân thì loạng choạng. Cô ta thấy cô ăn mặc quần áo mới như vậy cũng không nói mấy lời chua chát ghen tỵ như bình thường. Ngược lại cô ta chỉ cúi đầu chạy nhanh về phía nhà mình. Nhìn thế nào cũng thấy rất kỳ lạ.
Nhưng Hà Ngọc Yến cũng không quan tâm nhiều. Cô rất nhanh đã rời khỏi khu gia đình, trực tiếp đến trạm xe buýt công cộng ở ngoài đường.
Cố Lập Đông đang đợi cô ở ngoài trạm xe buýt rồi. Anh thấy cô đến gần thì trước mắt lập tức sáng ngời: "Đồng chí Hà…"
"Đồng chí Cố…"
Hà Ngọc Yến bước nhanh chạy về phía đối phương, đợi đến khi đi đến gần anh mới dần bước chậm lại.
Hai người mắt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra một nụ cười.
Bọn họ vẫn đến chỗ quán cơm quốc doanh kia, lại lần nữa đi vào đó, trái tim của Hà Ngọc Yến đã không còn giống như hai lần trước nữa.
"Lập Đông, ở đây…"
Sau khi tan làm, quán cơm quốc doanh cực kỳ náo nhiệt. Trong tiếng ồn ào của mọi người, Hà Ngọc Yến nhìn thấy có hai chàng trai trẻ ngồi ở một bộ bàn ghế bát tiên trong góc, họ nhiệt tình vẫy tay về phía bọn họ.
Sau khi mọi người cùng nhau ngồi xuống, Cố Lập Đông còn chưa kịp giới thiệu, người thanh niên có làn da trắng kia đã mở miệng trước: "Xin chào chị dâu! Em tên là Lâu Giải Phóng. Đây là Hạ Tự Cường."
Lâu Giải Phóng chỉ vào cậu bạn trẻ tuổi da ngăm đen đang nở nụ cười hiền lành ở bên cạnh.
"Ba đứa bọn em đều sống chung ở ngõ nhỏ Đinh Hương kia. Từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, quan hệ tốt đến mức chỉ thiếu điều mặc chung một cái quần thôi!"
"Này, ai mặc chung quần với cậu hả!?"
Cố Lập Đông có thể thể hiện ra sự tự nhiên như vậy trước mặt bạn bè mình, Hà Ngọc Yến tin mối quan hệ của ba người bọn họ rất tốt.
Mọi người nói chuyện trong chốc lát, quen hơn chút mới bắt đầu ăn cơm.
Đồ ăn ở tiệm cơm quốc doanh có không ít đồ ăn nhưng món thịt kho tàu kia vẫn là thứ tuyệt nhất. Mọi người vừa ăn vừa không nhịn được lộ ra nụ cười thỏa mãn. Hà Ngọc Yến cũng không ngoại lệ.
Đương nhiên, trên sảnh lớn của tiệm cơm quốc doanh, gần như mỗi người ăn đều lộ ra vẻ mặt thỏa mãn. Duy chỉ có một ngoại lệ, đó chính là bàn ở vị trí đối diện họ.
Bao Lực không ngờ mình đến quán cơm quốc doanh tìm đồ ăn ngon vậy mà lại gặp đúng tên đàn ông khiến hắn ta ăn thiệt ngày hôm qua. Tên đàn ông đó cười đến thản nhiên như vậy khiến Bao Lực nhìn mà nắm chặt nắm tay lại. Nhưng cơ thể nhỏ bé này của hắn ta không thể đánh lại người ta được.
Ngày hôm qua sau khi nói ra câu đe dọa ấy, hắn ta muốn tìm người đến đánh tên đàn ông này một trận. Mẹ nó, không ngờ người này lai lịch không hề nhỏ. Người ông đã chết của anh ta vậy mà lại là thành viên của phòng trào kháng Nhật. Nghe nói năm đó ông ấy đã lái xe chỉ huy quân đoàn số tám. Đó là loại người hắn ta không trêu chọc được.
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Đánh cũng không đánh lại, chọc cũng không chọc được. Bao Lực càng nghĩ càng thấy giận ứa gan.
Nghe những lời lúc có lúc không truyền đến từ bàn bên kia, Bao Lực biết tên họ Cố này đã quyết định kết hôn với con đàn bà Hà Ngọc Yến này.
Mẹ nó! Bao Lực phun ra một câu th* t*c, vô cùng tức giận. Bỗng nhiên hắn ta lại nghĩ đến chuyện mất hồn chiều nay. Hắn ta duỗi tay xoa xoa cái cằm tròn ủng, trong lòng nảy ra một suy nghĩ.
Lúc này hắn ta chắc chắn có thể áp đảo được bọn họ.
***
"Những tấm phiếu vải này được lấy về từ mấy hôm trước, mẹ đều đưa cho con hết. Đợi đến khi Tiểu Cố quay lại thì hai đứa các con cùng nhau đi chọn đi nhé."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!