Chương 628: (Vô Đề)

Đôi mắt anh lập tức đỏ lên, đôi tay đang nắm lấy tay cô cũng run lên.

Anh bình tĩnh nhìn cô vài giây, cuối cùng buông tay cô ra, sau đó lại đi đến cạnh sô pha cầm tấm thảm kia lại đây, đưa cho cô.

Sau đó thì đứng yên ở cô trước mặt.

Đứng yên trước mặt cô?

Trình Ninh: "???"

Cô đợi vài giây, không thể nhịn được nữa, nói: "Anh đi ra ngoài một chút, em cần phải đổi bộ quần áo này"

Hàn Đông Nguyên xoay người, nói: "Đổi đi."

Trình Ninh:…. Được rồi, được rồi.

Dù sao lúc cô thành quỷ, cô đã xem anh cởi quần áo thay quần áo không biết bao nhiêu lần rồi.

Nói nữa, cô cũng biết anh là một người đàng hoàng, ít nhất ở phương diện nam nữ này, anh thật sự không có hứng thú gì... đổi thì đổi đi.

Trình Ninh xoay người lại nhanh chóng cởϊ áσ khoác quân đội và quần bông ra, bọc lên thảm.

"Xong chưa?"

Anh hỏi, trong giọng mang theo một chút áp lực.

"Xong rồi"

Trình Ninh cúi đầu đánh giá bộ dạng bọc thảm của mình, cô cảm thấy còn khá mới mẻ, lại không biết ánh mắt người đối diện xoay lại nhìn cô lập tức lại thay đổi.

"Nhưng mà vẫn còn một chuyện quan trọng hơn quần áo."

Cô đánh giá bộ dạng bọc thảm của mình xong, lập tức ngẩng đầu cùng anh nói.

Đương nhiên là còn.

Anh đứng trước mặt cô, hình như hơi do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn vươn tay nắm lấy tay cô, hỏi cô: "Đi đường được không?"

Giọng nói và sự cứng đờ lúc trước đã thay đổi.

Ôn nhu, lại còn mang theo một chút cưng chiều không thể nói nên lời.

Trình Ninh làm người làm quỷ bên cạnh anh mấy chục năm nay, có khi nào nghe anh dùng giọng điệu như này để nói chuyện bao giờ?

Đặc biệt là mười mấy năm nay.... toàn thân người này đều là khí lạnh, nói chuyện lạnh nhạt đến không thể lạnh nhạt hơn.

Trình Ninh nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ, sau đó lại thấy anh nắm lấy tay mình..... thôi, vừa mới trở về, không cần so đo với anh nhiều như vậy.

Hai mươi phút sau, Trình Ninh đã khoác lên người bộ đồ ngủ của anh, ngồi trên số pha vừa cẩn thận cử động tay chân của mình, vừa nghe anh hỏi chuyện.

Mới vừa có thực thể, cô thật sự rất quan tâm đến thân thể của mình.

Nhưng sao anh vẫn còn nắm lấy tay cô vậy.

Cái này làm cho cô không quen lắm.

"Anh ba, anh đừng cứ luôn nắm tay em như vậy"

Cô rút rút tay ra, yêu cầu nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!