Chu Dã tất nhiên không chỉ mang bông tai vàng cho mợ, mà còn mang về cho vợ mình một món quà rất giá trị.
Một đôi vòng ngọc, chất ngọc cực kỳ tốt.
Dù là ở thời điểm này, một đôi vòng như thế cũng phải có giá khoảng một ngàn đồng.
Ngoài ra còn có một sợi dây chuyền vàng, một đôi khuyên tai vàng tinh xảo, và một cây trâm cài tóc bằng vàng cũ kỹ.
Bạch Nguyệt Quý cũng chẳng rõ mấy món này Chu Dã mua từ đâu về, nhưng anh đã đưa thì cô cũng cất đi.
"Những món khác thì thôi, nhưng sao đôi vòng ngọc này em không đeo? Cái này còn đẹp hơn cái mà lão Tam tặng em nhiều.
"Chu Dã nói. Bạch Nguyệt Quý cười:"Em vẫn thích cái mà lão Tam tặng hơn."
Nghe vậy, Chu Dã cười khẽ: "Em đúng là có con rồi quên cả chồng!"
"Cũng không quên, vẫn nhớ anh một chút đấy." Bạch Nguyệt Quý mỉm cười.
Chu Dã liền ôm vợ vào lòng, không hề che giấu nỗi nhớ nhung sau thời gian xa cách, dùng hành động để chứng minh.
Lần này Chu Dã về không đi ngay, mà ở lại tận nửa tháng.
Nhưng nửa tháng đó anh cũng không ngồi không.
Anh lại tìm được một địa điểm rất đẹp, rồi mở thêm một quán bánh chẻo và mì nước.
Đầu bếp là người vừa nghỉ hưu từ quán ăn quốc doanh. Chu Dã đích thân tới mời, hứa trả lương cao, nên người kia rất sẵn lòng.
Tuy vậy, yêu cầu của Chu Dã cũng không ít.
Anh không muốn mang theo lề thói lười nhác quan liêu của quốc doanh vào quán mình, phải làm việc thật sự nghiêm túc, nếu không sẽ bị sa thải ngay.
Trước khi chính thức tuyển dụng, Chu Dã còn đích thân nếm thử tay nghề của đầu bếp.
Nếu thấy ngon mới thuê, không đạt thì khỏi cần.
Đầu bếp có rồi, tiếp theo là nhân viên rửa chén, bưng bê, dọn dẹp…
Chuyện này dễ thôi, chỉ cần treo bảng tuyển dụng là chưa đến một ngày đã đủ người.
Chu Dã đích thân phỏng vấn, công bố mức lương 35 đồng/tháng.
Lương không phải quá cao, nhưng cũng chẳng thấp.
Phải biết là bố của Tiểu Mao Lư, Thẩm Gia Hưng, trước khi nghỉ việc đi làm riêng, lương tháng cũng chỉ 40 đồng, mà anh ta làm công nhân mười mấy năm mới được mức đó.
Riêng đầu bếp được trả cao hơn, 40 đồng/tháng.
Quán này Chu Dã giao cho quản lý Đồng phụ trách.
Yêu cầu vẫn như cũ: không làm tốt thì nghỉ, đầu bếp hay nhân viên đều như nhau, quản lý cũng vậy.
Nhưng quản lý Đồng thì luôn thận trọng từng chút một.
Sau khi được Chu Dã kéo ra khỏi quầy hàng cũ, thu nhập hiện tại gấp đôi trước đây nhờ lương cơ bản + tiền hoa hồng.
Giờ quản lý thêm một cửa hàng nữa, tuy lương cứng không tăng, nhưng vẫn được hưởng hoa hồng bên này.
Nếu làm tốt, gộp cả hai quán lại, lương tháng có thể gấp ba lần lúc trước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!