Chương 25: (Vô Đề)

Thấy vẻ mặt bị đả kích của Đặng Tường Kiệt, trong lòng Mã Quyên càng không nỡ.

"Đầu năm nay, nghe thư nhà gửi lên nói chú Bạch đã bắt đầu nhờ vả các mối quan hệ, muốn đón Nguyệt Quý về."

Mã Quyên tuy đau lòng nhưng vẫn phải nói ra, "Nhưng Nguyệt Quý sống c.h.ế. t không chịu cưới cái thằng mặt rỗ ấy về làm chồng, mà anh lại không chịu cưới cô ấy, nên cô ấy mới tùy tiện gả đại cho một người trong thôn."

Lời nói thì nhẹ nhàng dịu dàng, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng, chính là nói Bạch Nguyệt Quý vì không muốn về nhà lấy chồng, nên chẳng màng gả cho ai cũng được!

Nói khó nghe một chút, tức là ai cũng được, không nhất thiết phải là Đặng Tường Kiệt!

Đặng Tường Kiệt đau lòng đến mức không thở nổi.

Thật ra anh ta biết nhà họ Bạch muốn Bạch Nguyệt Quý lấy chồng về ở rể, nhưng từ xưa đến nay, có ai làm rể ở rể mà không bị coi thường? Anh ta là thanh niên ưu tú, đương nhiên không muốn làm rể ở nhà vợ, nên mới cứ kéo dài chuyện này.

Nhưng nói anh ta không thích Bạch Nguyệt Quý thì không thể nào, một cô gái xinh đẹp như vậy, ở cái vùng này không có ai đẹp bằng cô, đừng nói vùng này, ngay cả trong những người anh ta từng gặp, cũng chưa có ai vượt qua được vẻ đẹp của Bạch Nguyệt Quý.

Trong mắt cô, trong lòng cô, trong lời nói của cô đều là anh ta, cô ngưỡng mộ, yêu thích anh ta một cách rõ ràng, nhiệt tình và mạnh mẽ.

Tim anh ta đâu phải sắt đá, sao có thể không động lòng?

Vậy mà bây giờ lại bảo anh ta, thật ra tất cả những gì Bạch Nguyệt Quý dành cho anh ta đều là giả?

Phải nói rằng, Đặng Tường Kiệt đã bị tổn thương nặng nề, ôm n.g.ự. c lảo đảo bước đi, trông như một kẻ thất tình, khiến Mã Quyên vừa đau lòng vừa ghen đến nghiến răng.

Dù sao thì Bạch Nguyệt Quý cũng từng qua lại với anh ta, trong lòng anh ta vẫn có chút tình cảm. Nếu không phải biết sự thật rằng Bạch Nguyệt Quý không nhất thiết phải là mình, sao anh ta lại đau lòng đến thế?

Nhưng lúc này lại là cơ hội để cô thể hiện, cô vội vàng chạy tới đỡ lấy Đặng Tường Kiệt: "Tường Kiệt, anh đừng như vậy, anh như thế này khiến em đau lòng lắm."

Thế nhưng Đặng Tường Kiệt không để ý đến cô ta, đi một lúc mới chợt bừng tỉnh, rút tay khỏi vòng tay cô ta rồi tự mình bước đi.

Bỏ lại Mã Quyên một mình đứng đó với gương mặt bị tổn thương.

Cô ta đã nhìn ra rồi, Đặng Tường Kiệt sớm đã động lòng với Bạch Nguyệt Quý, chỉ là trước đây chính cô không biết. Giờ thấy Bạch Nguyệt Quý lấy người khác làm chồng rồi, anh ta mới nhận ra lòng mình!

Hạt Dẻ Rang Đường

Nhưng cô ta vất vả lắm mới khiến cho Bạch Nguyệt Quý rơi vào vũng lầy, sao có thể để Bạch Nguyệt Quý ngoi lên lại được chứ? Nhất định phải nghĩ cách khiến Bạch Nguyệt Quý không thể ngóc đầu dậy!

Hai người họ vừa rời đi, Lý Thái Sơn và Vương Nhị Anh mới từ sau tảng đá lớn bước ra.

Lý Thái Sơn nhìn theo bóng lưng Mã Quyên và Đặng Tường Kiệt mà hừ lạnh một tiếng:

"Mã trí thức nhận khoai lang và khoai tây của cậu, còn theo cậu đi xem phim, kết quả vẫn không chịu qua lại với cậu, tôi đã bảo là có nguyên nhân mà. Giờ thì rõ rồi ha, Nhị Anh, cái mũ trên đầu cậu xanh lè rồi đó!"

Mặt Vương Nhị Anh sầm lại. Anh ta không chỉ mời Mã Quyên đi xem phim, còn đưa cô ta đi ăn nhà hàng. Con nhỏ đó ăn khỏe kinh khủng, chẳng hề khách sáo với anh ta tí nào.

Anh ta vất vả đổi được phiếu thịt, phiếu lương thực hết mười đồng mới đưa cô ta vào quán ăn quốc doanh, cô ta ăn một tô hoành thánh, một tô sủi cảo, còn thêm ba cái bánh bao thịt bột mì trắng. Xem xong phim, nói chung tốn không ít tiền và phiếu.

Kết quả là trên đường về, ngay cả nắm tay cô ta cũng không cho!

Anh ta không chịu, cô ta còn bảo là chưa nghĩ thông, khi nào nghĩ xong sẽ nói!

Hôm nay anh ta và Lý Thái Sơn không phải tình cờ gặp cảnh này đâu, đã rình hai ba ngày rồi, rốt cuộc cũng bắt quả tang được, hóa ra người cô ta thích là cái thằng Đặng Tường Kiệt khốn kiếp kia!

Vừa rồi còn chủ động qua đỡ lấy Đặng Tường Kiệt, vẻ mặt đầy lo lắng và dịu dàng!

Anh ta lạnh giọng: "Đi, tìm Chu Dã!"

"Tìm Anh Dã làm gì?" Lý Thái Sơn khó hiểu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!