Chu Dã bị vợ mình nâng mặt lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn cô:
"Vợ ơi, em nói lại lần nữa đi."
"Đọc nhiều sách vào, sau này sẽ không thiệt thòi.
"Bạch Nguyệt Quý thuận miệng đáp. Chu Dã nhắc lại:"Phía trước cơ, cái câu "có lúc chỉ cần nhìn anh thôi em cũng muốn hôn mấy cái rồi, thực sự rất hợp mắt em" ấy.
"Bạch Nguyệt Quý liếc anh một cái, không định nhắc lại nữa. Nhưng Chu Dã vẫn muốn nghe, anh ôm lấy vợ mình, nũng nịu:"Vợ à, nói đi mà, câu đó dễ nghe lắm, em nói thêm lần nữa đi, thêm một lần thôi.
"Bạch Nguyệt Quý không chiều theo. Khi nói thì thấy bình thường, dẫu gì cũng là người đàn ông của mình, cô muốn hôn thì hôn, chính danh hợp lý. Nhưng bị anh lôi ra nhắc lại thế này, cô cũng thấy hơi ngại. Đúng lúc đó bên ngoài vang lên giọng của chị dâu Lý:"Nguyệt Quý, em có ở nhà không?"
"Có ạ.
"Bạch Nguyệt Quý lập tức đẩy Chu Dã ra, đi mở cửa mời chị dâu vào. Chị dâu Lý xách một cái giỏ, cười nói:"Cây hồng sau vườn nhà chị năm nay được mùa, chị bảo thằng Phong Thu hái xuống làm bánh hồng. Hôm qua kiểm tra thấy đã phủ lớp đường trắng, ăn thử thấy cũng ngon, nên mang sang cho em nếm thử giải thèm."
Vén nắp giỏ lên, bên trong là nửa giỏ bánh hồng.
"Chị khách sáo quá, để dành cho Mãn Thương với Mãn Khố ăn đi.
"Bạch Nguyệt Quý nói. Hai người vừa trò chuyện vừa bước vào nhà. Chu Dã liền chào hỏi chị dâu, cũng thấy giỏ bánh hồng:"Chị dâu mang cả bánh hồng nhà đi cho chúng em luôn rồi à."
"Nhà còn nhiều mà, chỗ này đem sang cho Nguyệt Quý ăn cho ngọt miệng thôi.
"Chị dâu Lý cười. Chu Dã cười:"Vợ, em ngồi với chị dâu đi, anh ra ngoài một chút."
"Cậu tính lên núi à? Anh Phong Thu bảo đi kiếm ít đồ rừng đấy.
"Chị dâu Lý nói. Nghe vậy Chu Dã lập tức đồng ý:"Vậy em đi cùng anh ấy.
"Rồi anh mặc áo vào, sang gian nhà phía tây lấy đồ rồi đi ra ngoài. Trong nhà, chị dâu Lý ngồi trò chuyện với Bạch Nguyệt Quý. Hạt Dẻ Rang Đường Bạch Nguyệt Quý đưa cho chị một nắm táo đỏ và hạt dẻ rang thơm phức, mời chị ăn."Gần đây bận quá, giờ mới có chút thời gian rảnh.
"Chị dâu Lý cũng không khách sáo, cầm lấy một quả táo đỏ ăn, vừa ăn vừa cười nói. Bạch Nguyệt Quý nói:"Cuối năm rồi mới rảnh được chút, sắp tới chắc cũng được nghỉ ngơi vài hôm."
Chị dâu Lý còn mang theo cái quần của con trai đến nhờ vá, m.ô.n. g quần rách một lỗ to. Vừa vá vừa kể:
"Em có biết không, lão Trần Tứ bị bắt rồi đấy!"
Bạch Nguyệt Quý biết Trần Lão Tứ là ai, là kẻ ăn chơi trong làng, nhưng không cùng đường với Chu Dã. Hắn từng tung tin đồn nhảm khiến người khác phải đỏ mặt, cũng từng bị Chu Dã đánh cho một trận.
"Phạm tội gì thế?
"Bạch Nguyệt Quý hỏi. Chị dâu Lý vừa vá vừa kể:"Tối qua đi đánh bạc, chỗ đó bị ai đó tố cáo, người khác chạy thoát, chỉ có hắn không chạy kịp nên bị bắt rồi. Giờ nhà lão Trần đang sốt sắng lo lắng."
Bạch Nguyệt Quý hỏi:
"Còn ai trong thôn đi cùng?"
"Vương Nhị Anh với Lý Thái Sơn đều đi cả." Chị dâu nói, nhắc đến hai cái tên này liền khiến người ta nhớ đến Chu Dã, vì trước kia ba người hay tụ tập cùng nhau.
"Chu Dã không đi đâu, anh ấy cũng không bao giờ đi. Em đã nói với anh ấy rồi, những thứ không đứng đắn thì không được đụng vào, không thì em sống c.h.ế. t không tha.
"Bạch Nguyệt Quý nói. Chị dâu Lý nghe vậy thì cười:"Em làm vậy là đúng đấy. Không ràng buộc thì nó còn chẳng biết bay đến đâu nữa. Chu Dã bây giờ lập gia đình rồi, sắp làm bố nữa, đâu thể như trước. Khi còn độc thân muốn sống sao cũng được, giờ có vợ con rồi thì phải nghĩ cho vợ con.
Nhưng chị thấy Chu Dã cũng đâu phải kẻ vô trách nhiệm, nó là người rất có hiếu mà!"
"Chị nói là chuyện anh ấy bán thân lấy tiền chữa bệnh cho mẹ hả?
"Bạch Nguyệt Quý hỏi. Thấy cô biết chuyện, chị dâu Lý cười:"Chị tưởng em chưa biết."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!