Chương 1: (Vô Đề)

Bạch Nguyệt Quý vốn là người rất ít khi nằm mơ, vậy mà không ngờ có một lần lại mơ thấy mình kết hôn với một người đàn ông.

Thậm chí còn mơ thấy đêm động phòng với anh ta, cảm giác chân thực đến lạ thường, đúng là chuyện hoang đường không tưởng.

"Về nhà với anh!

"Chu Dã giận dữ quát lớn với cô! Bạch Nguyệt Quý đối diện với gương mặt đẹp trai và kiêu ngạo ấy, giờ đây toàn thân người đàn ông ấy phủ kín khí lạnh, ánh mắt như muốn xé xác cô ra từng mảnh. Như có tia sét đánh ngang đầu, hàng loạt ký ức không thuộc về hiện tại tràn vào não cô. Chỉ trong chốc lát, Bạch Nguyệt Quý tiếp nhận toàn bộ ký ức, hơi thở dồn dập, sắc mặt trắng bệch, kinh hãi tột độ. Chuyện… chuyện gì thế này? Tại sao… tại sao cô lại xuyên vào quyển sách mà em họ cô viết? Cô từ nhỏ đã là kiểu"con nhà người ta" trong truyền thuyết: xinh đẹp, học giỏi, luôn bỏ xa bạn đồng trang lứa.

Em họ – con của chú hai – từ nhỏ đã luôn ngưỡng mộ cô, không biết từ khi nào sự ngưỡng mộ ấy biến chất, cuối cùng lại thành ra ghen ghét.

Vì thế, em họ đã lấy tên cô để đặt cho một nữ phụ trong cuốn tiểu thuyết của mình.

Ban đầu cô không hề biết chuyện đó. Mẹ cô nghe dì hai kể em họ viết tiểu thuyết nên cũng muốn ủng hộ, xem thử một chút. Ai ngờ xem xong tức đến sôi gan!

Đừng nói là mượn tên, ngay cả ngoại hình, tính cách, sở thích… tất cả đều là sao y bản chính từ con gái bà!

Rõ ràng là viết con bà vào truyện, lại còn biến thành một vai nữ phụ đáng ghét như thế, tâm lý thế này thì lệch lạc quá rồi!

Mẹ cô tức giận đem chuyện này kể cho cô nghe.

Đang lúc nghỉ phép rảnh rỗi, cô cũng đọc thử. Và rồi nhìn thấy kết cục bi thảm của nữ phụ Bạch Nguyệt Quý.

Theo cốt truyện, hiện tại cô đã giận dỗi mà gả cho tên lưu manh trong thôn – Chu Dã.

Ba tháng trước sau đêm động phòng, cô chưa từng để Chu Dã chạm vào người mình thêm lần nào.

Chu Dã thật lòng thích cô – một nữ thanh niên trí thức từ thành phố về, có gì tốt nhất đều dâng cho cô, đêm nào cũng thao thức nằm bên cạnh cô mà không hề động vào một ngón tay.

Nhưng dù vậy cũng không ngăn nổi cốt truyện do em họ sắp đặt: chỉ một đêm đó, Bạch Nguyệt Quý đã mang thai.

Vì bất cẩn, mãi đến hai hôm trước cô mới nhận ra mình đã chậm kinh ba tháng. Vội vàng đi bệnh viện kiểm tra, đúng thật đã có thai được ba tháng!

Còn hiện tại, chính là cảnh cô đang mang thai muốn lên núi để phá cái thai này đi!

Chu Dã đến kịp, gào lên giận dữ ngăn cản, hai người giằng co một hồi, cô không cẩn thận ngã xuống, đứa bé mất luôn.

Người đàn ông luôn nhẫn nại dịu dàng với cô từ đó hoàn toàn tuyệt vọng, lạnh lùng quay lưng.

Nhưng đó vẫn chưa phải điều tồi tệ nhất. Diễn biến tiếp theo trong truyện mới thật sự khiến người ta rùng mình:

Sau cú ngã ấy, em họ còn để cho nưc phụ này bị vô sinh suốt đời.

Chưa hết, sau đó Chu Dã ly hôn với cô, thời đại cải cách mở ra, anh rời quê lên thành phố, nhiều năm sau trở thành tỷ phú hàng đầu cả nước.

Còn cô thì sao?

Không những không giữ được trái tim nam chính, mà còn như một quả táo thối không ai muốn, bị cuộc đời vứt bỏ.

Cái kết của nhân vật là: làm bà lao công dọn dẹp trong một quán ăn, sống lay lắt đến khi một hôm ngẩng lên nhìn thấy Chu Dã trên tivi, anh vẫn trẻ trung phong độ, còn đẹp trai phong độ hơn năm xưa. Cú sốc đó khiến cô tức nghẹn mà c.h.ế. t ngay tại chỗ!

Đó là toàn bộ cuộc đời của nữ phụ Bạch Nguyệt Quý trong truyện.

Nhưng bây giờ… lại thành cuộc đời của cô.

Vậy ra, giấc mơ trước khi cô xuyên sách, chính là đêm tân hôn với người đàn ông trước mặt này?

Bạch Nguyệt Quý ngẩng mặt lên, sững sờ nhìn Chu Dã.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!