Edit: Sweetie
Việc nhà họ Phùng đến cũng khiến Lý lão nhị hơi bất ngờ, nhưng đã gọi là "đưa tay không đánh người cười", cả đám bà con Phùng gia cười muốn rách cả mặt, hôm nay lại có bao nhiêu người nhìn vào, Lý lão nhị tất nhiên không tiện phát cáu, chỉ có thể khách sáo chào đón.
Trong bếp nghe thấy động tĩnh, Lý nhị tẩu vội lau tay bước ra, đối diện với mẹ ruột và em trai mấy năm không gặp lại, chị ta thoáng ngẩn người, hai mắt lập tức đỏ hoe, quay đầu giả vờ không thấy.
Bốn năm trôi qua, bà Phùng gầy gò, già nua tập tễnh đi tới, liên tục vỗ lên người con gái mấy cái, mắt cũng ửng hồng.
"Đồ không có lương tâm! Bao nhiêu năm nay không về thăm mẹ, phải chờ đến khi mẹ nhắm mắt xuôi tay thì con mới nhớ đến mẹ hay sao?"
Lý nhị tẩu ngẩn người không đáp, vẫn là Giang Thúy Linh bước lên kéo lấy bà ta, đồng thời nói với chị chồng:
"Chị cả, chị đừng trách mẹ. Những năm qua chẳng ngày nào mẹ không nhắc đến chị, chỉ là mẹ già rồi nên cứ cố chấp, trong lòng nhớ chị mà không chịu xuống nước. Lần này cũng là em với cha Đại Vĩ cha cứng rắn lôi mẹ tới đấy!"
Phùng Tuấn cũng xen vào: "Chị cả, mấy năm nay sức khỏe mẹ ngày càng kém, làm con cái, ai lại giữ thù oán lâu thế chứ?"
Xung quanh cũng rộ lên tiếng khuyên nhủ:
"Đều là mẹ đẻ con ruột, gãy xương còn liền gân, máu mủ tình thâm mà!"
"Hôm nay là ngày đại hỷ, hòa giải với mẹ đẻ thì là song hỷ lâm môn rồi còn gì!"
"Đúng đúng."
Lý nhị tẩu nhìn gương mặt già nua hốc hác không còn thịt, đôi mắt đỏ ngầu, tấm lưng còng rạp, bàn tay gầy chỉ còn da bọc xương của mẹ mình, chẳng bao lâu sau liền khoác tay bà Phùng đi vào phòng trong.
Lý Thanh Lê đứng ngoài nhìn toàn bộ, quay đầu lại lén quan sát anh hai, thế nhưng anh đã đi tiếp khách từ lâu, không rõ trong lòng nghĩ thế nào, chỉ có mình cô là vẫn thấy ấm ức.
Nghĩ lại trước kia, chẳng phải chính bà Phùng cùng với Phùng Tuấn xúi giục chị dâu hai lừa tiền nhà chồng sao?
Sau khi chị ta cắt tay nhập viện, anh ba cô còn mang lễ sang cầu bà Phùng khuyên nhủ, vậy mà lại bị chửi một trận. Đến sống chết của con gái mình cũng không thèm quan tâm, gia đình như thế, đúng là lạnh lẽo đến tận xương tủy.
Nếu là cô, có loại người nhà thế này thì còn giữ lại làm gì? Bọn họ dám bước vào, cô đã hắt ngay xô phân lên mặt, úp chậu nước tiểu lên đầu, bảo đi đằng nào thì cút về đằng đó rồi!
Nhưng cô cũng phần nào đoán được ý của chị dâu hai, quan hệ với nhà chồng không tốt, lại không có con trai nên cần chỗ dựa là nhà mẹ đẻ.
Dù sao hôm nay cũng là ngày vui, lại đã tách hộ riêng rồi, Lý Thanh Lê có quản thì cũng chỉ được một chốc, chẳng thể thay nhị phòng lo cả đời, đành lặng lẽ quan sát diễn biến thôi.
----------
Hôm nay khách đến quá đông, nhà họ Lý mượn luôn bếp sau của Cam Lão Nhị và Cam Lão Tam.
Lý Thanh Lê xách bình sang nhà Cam Lão Nhị lấy nước, khi trở về mang vào nhà chính thì bầu không khí đã khác hẳn lúc cô rời đi, có vẻ hơi kỳ lạ. Nhất là bác tư Điêu còn đang lau nước mắt, mấy bác mấy thím đều xúm lại an ủi.
Cô ngơ ngác ra khỏi nhà chính, trong bụng thầm nghĩ, lẽ nào Chu Thư Đào thi trượt làm bác tư tức phát khóc? Hay lại do hai ông anh họ kia chơi cờ bạc nợ nần nữa rồi?
Trong nhà, ngoài sân, ngoài ngõ toàn là người, khung cảnh ồn ào náo nhiệt như cái chợ, Lý Thanh Lê cũng chẳng buồn nghĩ nhiều, vừa bước ra đã bị Trương Hương Hương cùng mấy bạn học kéo lại nói chuyện.
Đến trưa khai tiệc, vốn dĩ Lý Thanh Lê và Phó Bạch ngồi cùng một bàn, xung quanh đều là thầy cô cũ và đồng nghiệp hiện tại của anh, ai dè cô còn chưa kịp ngồi xuống đã bị Trương Hương Hương và mấy người bạn học lôi qua bàn bên. Cả đám bạn cấp 2, cấp 3 vây quanh, cầm ly chúc rượu liên tục.
"Lê Tử, cậu là sinh viên đại học đầu tiên của lớp mình, làm chúng mình cũng được nở mày nở mặt đó nha! Ly này cậu nhất định phải uống!"
"Đúng đúng, cho bọn mình hít chút may mắn đi, tình cảm thắm thiết, một hơi cạn sạch, không được sót giọt nào đâu nha!"
Hôm nay Lý Thanh Lê cực kỳ vui, lúm đồng tiền bên má hiện mãi không lặn.
"Được được, một ly rượu thôi mà, có gì to tát đâu?" Cô ngửa cổ cạn sạch, hào sảng y như quỷ tửu chính hiệu.
Mọi người nâng ly đổi chén, uống vài vòng, không khí bàn tiệc ngày càng sôi nổi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!