Edit: Sweetie
Lý Thanh Lê lần theo tiếng nói, chỉ thấy Tô Nhân đứng ở giữa bốn anh em Lý gia, chỉ vào Lương Lỗi nằm dưới đất, oán giận quát:
"Việc này Lương Lỗi và Quảng Linh có sai, nhưng chẳng lẽ Lý Thanh Lê cô thì đúng?"
Cô ta cực lực che giấu cảm xúc, nhưng trong mắt vẫn lộ ra chán ghét khinh thường:
"Lương Lỗi đúng là có chút khuyết điểm và tật xấu, nhưng trên đời này làm gì có ai hoàn hảo? Nếu cô muốn Ngọc Hân và Lương Lỗi chia tay, cô có thể nói thẳng ra, vì sao cứ một hai phải dùng những thủ đoạn bẩn thỉu đó phá hư quan hệ giữa hai người họ? Cô làm như vậy mục đích đã đạt được, nhưng trong hai người có ai được tốt đẹp không? Cô tính kế Lương Lỗi lại không cho người ta căm hận cô à?"
Mấy ngày trước Tô Nhân bị ngã đập đầu, ký ức đời trước như nước ùa vào trong não.
Thời điểm tỉnh lại trong bệnh viện, cô ta rất bất ngờ vì đám người Vương Tĩnh Vân đều có mặt, bọn họ nói Tam Nha nhà Lý Thành Phát chạy tới thông báo, nói cô ta sắp tiêu đời rồi, ngã văng cả não ra ngoài rồi kia kìa.
Tô Nhân tất nhiên là không thích chút nào, người nhà họ Lý quả nhiên vẫn y như đời trước, từ già đến trẻ không một ai là đàng hoàng, chỉ trừ người đó…
Mấy ngày nay cô ta vẫn luôn im lặng xem xét tình hình, phát hiện quỹ đạo đời này có rất nhiều thay đổi, ví dụ như Lý Thanh Lê chia tay Vương Húc Đông, tuyệt giao với Hoàng Quảng Linh, Vương Húc Đông và Từ Tự Cường bị bắt, Phó Bạch ngược lại không có việc gì… Những việc này có liên quan đến Lý Thanh Lê hay không?
Tô Nhân không biết, nhưng cũng lười tìm hiểu, dù Lý Thanh Lê thật sự là người trọng sinh thì sao chứ? Đời trước cô ta từ miệng Thành Dương biết được, Lý Thanh Lê chưa đến 30 tuổi đã chết bệnh, nguyên nhân tất nhiên là do cô gái não chỉ toàn yêu đương này không biết nhìn người, xấu tính lại còn ngu si, kiên quyết phá hỏng tình cảm cùng năm người anh trai, bị chán ghét tới mức sinh bệnh cũng không một người nào tin tưởng, cuối cùng rơi vào kết cục thê lương.
Lý Thanh Lê có phải người trọng sinh hay không, có thể thay đổi tương lai hay không, nói thật Tô Nhân căn bản không để bụng, dù sao nguyện vọng duy nhất của cô ta chính là đời này được cùng Lý Thành Dương sống thật hạnh phúc, có cô ta ở đây, đám người nhà như đỉa hút máu đừng hòng lừa gạt, lợi dụng anh ấy!
Nếu Lý Thanh Lê biết giác ngộ thì nên tránh xa, đừng trêu chọc cô ta, cũng đừng hư tình giả ý muốn ôm đùi Thành Dương, nếu không cô ta sẽ không lưu tình vạch trần bộ mặt thật của Lý Thanh Lê cho mọi người biết!
Tiếc là hôm nay Lý Thanh Lê dẫn cả gia đình tới đây gây chuyện, nhìn thế nào cũng không giống như là đang thay đổi nhỉ?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tô Nhân nhìn Lý Thanh Lê đan xen giữa buồn cười và thương hại, giống như đang nhìn một tên tội phạm sắp chết còn không biết hối cải.
Vì là việc không liên quan gì đến mình, Tô Nhân tiếp tục nói:
"Còn cả Quảng Linh, cô cùng Quảng Linh làm bạn đã nhiều năm, chuyện tới nước này tôi không biết cô ấy làm ra chuyện gì có lỗi với cô, nhưng ngược lại là cô vẫn luôn không muốn tha cho cô ấy. Cô cướp 60 đồng của cô ấy, bắt cô ấy đi gánh phân, thân là con gái làm việc vất vả mệt mỏi đến mức không còn hình người! Vậy còn chưa đủ, cô còn ở giữa làm khó dễ, khiến hy vọng làm giáo viên của cô ấy tan biến!
Cô làm nhiều việc ác như vậy, đổi lại là ai ở đây cũng sẽ ghi hận cô thôi!"
"Cô chỉ biết Hoàng Quảng Linh xúi giục Lương Lỗi trả thù cô, nhưng sao cô không nghĩ đến vì sao cô ấy và Lương Lỗi lại muốn trả thù? Không có lửa làm sao có khói, cô là loại người gì, cả đại đội đều hiểu rõ, cô sai cũng không thể đổ hết sai lầm cho người khác chứ! Cô có nhiều anh trai, đánh Lương Lỗi một trận là đủ rồi, còn Quảng Linh vô tội, cô ấy làm chuyện xấu cũng là do bị cô ép, cô không quyền đánh cô ấy!"
Nếu không phải kiêng kỵ phần lớn người ở đây đều mang họ Lý, Tô Nhân còn muốn nói lời khó nghe hơn.
Quả nhiên là nữ chính, không biết cô ta có ma lực gì mà khiến mọi người nghe xong biểu cảm đều rất vi diệu.
Toàn bộ quá trình mặt Lý Thanh Lê đều mang dấu chấm hỏi, nghĩ thầm chẳng lẽ mình đoán sai rồi, kiếp trước nữ chính Tô Nhân căn bản không biết rõ bộ mặt thật của Hoàng Quảng Linh và Lương Lỗi, trong lòng cô ta, hai người kia vẫn là người tốt?
Thật có lỗi, chuyện về kiếp trước của Tô Nhân cô không đọc kỹ, chỉ biết là ở trong tiểu thuyết, bởi vì Tô Nhân không có tiền cũng không có thứ gì có giá trị, Hoàng Quảng Linh chẳng bao giờ thèm phản ứng với cô ta, vậy nên có thể nói, Hoàng Quảng Linh chính là công cụ hình người nhằm làm nổi bật sự ngu ngốc của cô!
Còn về Lương Lỗi, đời trước Tô Nhân không thể vào đại học, hai người này hẳn là không gặp được nhau, thế nên Tô Nhân mới không biết lí do vì sao Lưu Ngọc Hân nhảy hồ, càng không biết là Lương Lỗi thích cô ta.
Nếu vậy thì mọi chuyện đã có thể nghĩ thông, nhưng Tô Nhân chỉ kém chỉ vào mũi mắng cô không phải thứ gì tốt đẹp, người lòng dạ hẹp hòi như cô sao có thể nhịn?
Tô Nhân có nhiều hơn một đoạn ký ức kiếp trước thì cao quý hơn à?
19 năm cuộc đời cô chưa từng trêu chọc, cũng chưa từng mắng cô ta, dù có cũng chỉ là mắng trong lòng, vậy cũng là phạm pháp ư? Dựa vào đâu mà cô ta cho rằng mình cao hơn cô một bậc, lấy tư thế từ trên cao nhìn xuống khoa tay múa chân với cô?
Chú có thể nhịn, thím có thể nhịn, nhưng Lý Thanh Lê cô tuyệt đối không nhịn!
"Đồng chí Tô Nhân, cô có biết thế nào là 'biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe' không? Hoàng Quảng Linh là người thế nào, cô giáo Lưu và Lương Lỗi vì sao chia tay cô cũng không biết, thế mà cũng dám mở cái miệng tôn quý ra nói chuyện à?"
Lý Thanh Lê ngồi trên ghế, nhàn nhã vắt chéo chân, liếc cô ta nói với vẻ chân thành:
"Thanh niên trí thức Tô Nhân này, tôi biết là cô tốt bụng, nhưng tốt bụng cũng cần phải động não suy nghĩ chứ, bằng không lòng tốt của cô bị người khác lợi dụng thì không đáng đâu nha!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!