Chương 90: (Vô Đề)

Hạ Nham kinh hãi nhìn giấy tờ nhà trong tay, lại nhìn sang Kim Tú Châu, "Mẹ, mẹ nhiềutiền quá tiêukhông hết à? Ba có biết việc này không?"

Kim Tú Châu nghe con trai hỏi vậy có hơi chột dạ, nói lảng sang chuyện khác: "Con ở ký túc xá thế nào? Ở tầng mấy?"

Hạ Nham mặt lạnh te nhìn mẹ, "Mẹ, con không còn dễ bị lừa gạt giống khi còn nhỏ nữa đâu."

Kim Tú Châu sờ sờ mũi, "Nhà ăn thế nào? Đi xem có món gì ngon?"

Hạ Nham nghe mẹ nói vậy lại có chút mềm lòng, nhíu mày nói: "Mẹcòn chưa ăn cơm?"

Sau đó lại nói: "Được rồi, vừa đi vừa nói."

Kim Tú Châu biết không tránh được, đành phải vừa đi vừa nói rõ ngọn ngành, chỉ là có mấy việckhông có cách nàogiải thích rõ ràng vớiHạ Nham. Những gì trải qua trong kiếp trước đã có ảnh hưởng sâu sắc với cô, cô đã quen tính toán cho cuộc sống sau này. Cô không muốn sau này cả ba đứa con phải chịu khổ sở gì, dù gì cũng phải để lại chút tài sản cho mỗi đứa.

Trước kia bị quản lý quá nghiêm ngặt không cơ hội, hiện giờ đã khác trước, Kim Tú Châu cảm thấy giờ đúng là thời cơ tốt.

Số tiền có trong nhà không thể để không cho lãng phí được, chỗ nào cần tiêu là phải tiêu, hiện giờ cô muốn thử trước đã, góp vốn cho nhà máy của Uông Linh cũng vì lý do đó. Mà giờ cô chỉ mới bắt đầu, sau này cô còn muốn góp vốn vào nhiều nhà máy hoặc là cửa hàng khác, so với việc tự mình làm chủ phải bận trước bận sau, cô vẫn thích ngồi mát ăn bát vàng hơn.

Chỉ có điều những chuyện này cô không có cách nào giải thích với Giang Minh Xuyên và bọn trẻ, họ đều sống trong thời đại này, rất nhiều tư tưởng và quan niệm không giống cô.

Sau khi nói xong Kim Tú Châu còn bổ sung: "Tiền lương của mẹ và ba con tuy rằng không ít, nhưng thường ngày nhà chúng ta chi tiêu cũng nhiều, tích cóp cũng không được bao nhiêu. Con cũng lớn rồi, mấy năm nữa là sẽ kết hôn sinh con, cũng phải cần một căn nhà chứ? Bằng không làm gì có đứa con gái nào bằng lòng gả cho con?"

"Sinh con nuôi con cũng phải tốn tiền có đúng không nào? Mà con ấy, ngày thường đã quen chi tiêu mà không để ý, ngay cả nấu ăn cũng bỏ rất nhiều dầu nhiều gia vị, lại thích ăn thịt, con có thể chịu được cuộc sống ngày nào cũng ăn cơm trắng rau luộc được không?"

Hạ Nham nghe đến mấy câu sau, rụt rụt cổ, "Thế thôi, con không mách ba nữa, nhưng nếu sau này ba phát hiện ra, mẹ đừng có mà đổ tội lên đầu con."

Nói xong lại hỏi tiếp: "Thế Yến Yến Lục Lục có không? Đừng chỉ mua cho có một mình con, con không lấy đâu."

"Đứa nào cũng có."

Hạ Nham khẽ thở phào, "Vậy là tốt rồi."

Ngay sau đó cậu mới kịp phản ứng lại, "Là ý gì, mẹ mua tận ba căn?"

Kim Tú Châu: "……"

Hạ Nham không biết phải làm sao: "Mẹ quá to gan rồi đấy, ba mà biết chắc chắn sẽ nổi giận."

Không phải giận vì mẹ mua, mà giận vì mẹ không nói cho ba hay. Thế nhưng nếu nói những chuyện này, chắc chắn ba sẽ không ủng hộ ngay được.

Nghĩ đến đây, Hạ Nham lại nói thêm: "Thôi được rồi, vẫn đừng nên nói với ba, có thể giấu được bao lâu thì cứ giấu đi."

Kim Tú Châu cười, nói đồng ý.

Hạ Nham tức giận nói: "Thật sự bó tay với mẹ."

Nhưng trong lòng cậu hiểu, mẹ cũng chỉ vì muốn tốt cho mấy cha con, mẹ đối với người khác như thế nào cậu không rõ lắm, nhưng quả thật lúc nào mẹ cũng hết lòng hết dạ đối tốt với ba anh em.

Đi được một lát, Hạ Nham lại bắt đầu kể chuyện buổi sáng nay đi báo danh, hai mẹ con đi dạo một vòng ở nhà ăn, tới nơi mới biết Kim Tú Châu đã ăn rồi, Hạ Nham bèn mua hai cái bánh bao, hai mẹ con vừa ăn vừa đi tới Cung Tiêu Xã gần đó mua thêm một ít đồ dùng sinh hoạt, rồi xách đồ tới ký túc xá.

"Vừa rồi con nghe bạn cùng phòng nói, năm nào sau ngày nhập học cũng phải đi huấn luyện một chuyến bên ngoài, thời gian huấn luyện của bọn con cũng tương đối dài, e phải tới nửa năm, tới học kỳ sau mới học văn hóa. Cho nên nửa năm tiếp theo có lẽ cả nhà không liên lạc với con được."

Kim Tú Châu gật đầu, "Ngụy Ninh Thanh thì sao?"

"Con còn chưa thấy mặt mũi nó đâu, trước đó bọn con đã hẹn buổi tối gặp nhau ở nhà ăn, để tối nay con tới đó xem sao."

"Ừ, hy vọng lúc đó gặp được bạn ấy."

"Hy vọng như thế."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!