Chương 45: (Vô Đề)

Khi mang thai sức khỏe của Kim Tú Châu vẫn tương đối tốt, không giống như Phương Mẫn bị nôn nhiều tới mức đầu váng mắt hoa, cô ấy vốn dĩ đã gầy, sau một thời gian lại càng gầy hơn, cái cằm nhọn hẳn đi, mặt hóp đi trông thấy, làm cho đôi mắt càng thêm to.

Mà cô ấy lại chẳng ăn được gì, cứ ăn gì là nôn đó.

Ngược lại Kim Tú Châu ăn gì cũng thấy ngon, cay cô cũng ăn, chua cũng thích ăn, khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm hồng hào.

Cuối cùng Phương Mẫn nhìn thấy Kim Tú Châu ăn mơ muối mới tò mò nếm thử một quả, sau đó phát hiện mình có thể ăn món này, ăn vào không hề nôn ra, vì thế bắt đầu ăn mơ muối với cơm, có nhiều lúc vì muốn ăn được thức ăn còn cố ý trộn mơ muối với cơm, với thức ăn.

Mơ muối do Kim Tú Châu làm, vị rất chua, bọn trẻ cũng không ăn nổi.

Mỗi bữa cơm, Chính ủy Chúc nhìn thấy Phương Mẫn ăn như vậy, cũng cảm thấy ghê răng khó có thể nuốt xuống đồ ăn trong miệng.

Mà cách ăn này đã bị Kim Tú Châu bắt chước, lúc thì ăn chấm dấm lúc thì trộn với mơ muối, bây giờ mấy cha con Giang Minh Xuyên ăn cơm đều không dám ngẩng đầu, sợ nhìn thấy thì nuốt cơm không trôi.

Giữa tháng 5, Chung Tuyết còn từ thủ đô sang thăm một chuyến, Giang Minh Xuyên nhận được tin báo từ lính gác ở cửa, ngạc nhiên không hiểu mình có thêm một đứa em gái khác từ đâu ra? Mãi đến lúc gặp được vẫn còn thấy kinh ngạc.

Chung Tuyết tới một mình, cô đã cắt tóc ngắn, mặc một bộ đồ bảo hộ lao động phẳng phiu sạch sẽ màu lam, nhìn rất phấn chấn.

Cô cười chào hỏi Giang Minh Xuyên, "Anh Minh Xuyên."

Giang Minh Xuyên cũng cười, nhìn thấy cô xách theo hai túi hành lý lớn, vội đỡ lấy, "Sao lại đột nhiên tới đây? Cũng không báo trước một câu để anh tới nhà ga đón em."

Chung Tuyết lắc đầu, "Không cần đâu, em cũng muốn tự mình xông pha, cứ luôn quanh quẩn ở nhà, sẽ không biết bên ngoài ra sao."

Cô nói xong lại giải thích: "Lần này em tới tìm chị dâu là vì chuyện công việc."

Giang Minh Xuyên gật đầu, nhớ dạo trước Kim Tú Châu và Uông Linh nói chuyện cũng đoán được là chuyện gì, bèn dẫn cô ấy về nhà.

Chung Tuyết đi phía sau, vừa đi vừa ngắm nghía, thỉnh thoảng lại hỏi Giang Minh Xuyên mấy câu. Giang Minh Xuyên là người ít nói, không giống Kim Tú Châu ai cũng có thể bắt chuyện được, trên đường toàn là Chung Tuyết hỏi câu nào thì anh đáp câu nấy.

Tuy rằng hiện giờ Chung Tuyết đi làm ở bách hóa, nhưng cũng không phải là người hoạt ngôn. Cô là kiểu người thích làm hơn là nói, còn không biết nói ngọt, nên chưa đến nhà thì cả hai anh em đã hết chuyện để nói.

Hai người một trước một sau đi trên đường, ai không biết còn tưởng rằng họ không quen nhau.

Mãi tới khi đến nhà rồi gõ cửa, thấy Kim Tú Châu ra mở, Giang Minh Xuyên mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, toàn thân được thả lỏng, còn có thể đùa giỡn với Kim Tú Châu: "Đoán xem ai tới này?"

Kim Tú Châu thấy anh hỏi vậy là biết chắc chắn người này cô không thể đoán ra, vội tò mò hỏi: "Ai vậy?"

Giang Minh Xuyên tránh sang một bên, lộ ra Chung Tuyết ở đằng sau.

Kim Tú Châu đột nhiên gặp một Chung Tuyết rất khác, hết sức vui mừng hỏi: "Chung Tuyết? Sao em lại sang đây?"

Chung Tuyết thấy vẻ mặt vui sướng của Kim Tú Châu, tâm trạng cũng tốt hơn vài phần, cười nói: "Chủ yếu muốn đến thăm gia đình anh chị, tiện thể còn muốn nhìn tận mắt số vải mà chị viết trong thư đó."

Kim Tú Châu vội bước lên một bước kéo tay cô ấy, "Mau vào nhà đi, thật là vui quá." Sau đó xoay đầu sai Giang Minh Xuyên đi pha trà, pha sữa mạch nha, Giang Minh Xuyên thả túi hành lý trong tay xuống đi vào phòng bếp.

Chung Tuyết vội vàng nói: "Không cần không cần đâu, anh cứ đi làm việc của mình đi."

Giang Minh Xuyên nói vọng từ trong bếp ra, "Không bận việc gì, xong anh sẽ đi."

Chung Tuyết cũng không biết nói gì thêm.

Giang Minh Xuyên pha hai cốc sữa mạch nha ra, sau đó lại bưng một tách trà đặt bên cạnh Chung Tuyết.

Hai cốc sữa mạch nha, một cốc của Chung Tuyết, một cốc của Kim Tú Châu, Kim Tú Châu cũng không cảm thấy có vấn đề gì, bưng cốc lên từ từ uống.

Giang Minh Xuyên phải đi rồi, trước khi đi còn mang rác trong nhà đi đổ.

Chung Tuyết nhìn cảnh này, cười nói một câu, "Thật tốt quá."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!