Chương 90: Phiên ngoại

"Điên à? Nếu là tao, thì đó chính là đám thiêu thân từ cái "Kế hoạch hóa gia đình" mà ra, hiện giờ đã tốt lên chưa? Chẳng ai muốn sinh nên mới xuất hiện bọn này đó. Không thông qua, không thông qua, chắc chắn không thể nào thông qua được! Đa số người dân Trung Quốc vẫn muốn có con!" Kim Đức Thịnh phất tay, trong chất giọng lèm nhèm là sự khinh khi đầy tự tin.

Nghiêm Bân nói đùa: "Ê, mày nói câu này trong phòng mà không sợ bị xóa sổ sơ yếu lí lịch sinh viên à?"

Kim Đức Thịnh trợn trắng mắt, lên cơn liếc góc phòng một cái, nói với vẻ cóc cần đếm xỉa: "Tao có nói câu nào không đúng về mặt chính trị đâu. Nếu tao không yêu đất nước này thì cần gì phải nói ra!… Ê, Hứa Tĩnh Xu, mày nói coi có phải không? Hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính tuyệt đối là chuyện không thể thông qua được!"

Hứa Tĩnh Xu gấp chăn xong bèn leo xuống giường, tìm áo sơ mi và quần bò từ trong tủ ra, cười tủm tỉm hỏi vặn lại: "Mày quan tâm đến chuyện này làm gì? Thông qua hay không thì mày vẫn chẳng có gấu mà?"

"Mày đi chết đi!" Kim Đức Thịnh bật cười chửi đổng lên, nhấc chân lên đá vào eo Hứa Tĩnh Xu.

Hứa Tĩnh Xu đã liệu được phản ứng của gã từ lâu nên cấp tốc né đi, cười tủm tỉm nói: "Tao đi tắm."

Hứa Tĩnh Xu đã đi ra ngoài rồi mà vẫn nghe hai đứa bạn cùng phòng đang tám chuyện về tin thời sự trên mạng dạo này. Lại sắp mở hội nghị lắng nghe ý kiến nhân dân, tổ chức quyền bình đẳng LGBT hi vọng lần này có thể đi thẳng vào vấn đề hợp pháp hóa hôn nhân của cộng đồng LGBT. Chuyện này dẫn tới những cuộc tranh luận gay gắt, bởi vậy đám bạn cùng phòng hay quan tâm đến chuyện hệ trọng của quốc gia cũng tham gia vào cuộc thảo luận.

Đối với Hứa Tĩnh Xu, cái tin thời sự và những cuộc bàn tán liên quan đến nó giống như "dâu" của con gái vậy, cứ cách một khoảng thời gian là lại ghé một lần, nhưng chẳng thấy có tiến triển gì. Từ khi nhập học đến nay, Hứa Tĩnh Xu đã biết Kim Đức Thịnh kì thị đồng tính nên mỗi khi gã muốn kéo cậu vào thảo luận vấn đề này, Hứa Tĩnh Xu đều ậm ờ với gã cho xong chuyện.

Advertisement / Quảng cáo

Xưa nay Hứa Tĩnh Xu rất hiếm khi tiếp xúc gần với những kẻ kì thị đồng tính này. Cậu âm thầm quan sát Kim Đức Thịnh một thời gian, sửng sốt phát hiện ra hóa ra gã chỉ kì thị gay, chứ ba kiểu người còn lại trong cộng đồng LGBT thì gã cho là không tồn tại.

"Thảo nào bọn sinh viên quốc phòng toàn là mấy đứa trúng tuyển vì hạ điểm." Lúc Hứa Uẩn Triết nghe kể vụ này đã cười khẩy móc mỉa.

Hứa Tĩnh Xu "Ây dô" hai tiếng rồi dựa vào lưng hắn.

Hứa Tĩnh Xu vẫn chưa đến cửa nhà vệ sinh thì chợt thấy Hứa Uẩn Triết đang đi ra khỏi thang máy.

Hai người chạm mặt nhau, Hứa Uẩn Triết thấy cậu mặc đồ rằn ri bèn hỏi: "Mới huấn luyện về à?"

"Ừ, em đi tắm với gội đầu đây. Anh vào phòng ngủ đợi em đi, em xong nhanh thôi." Hứa Tĩnh Xu nói đoạn, bước tới vén áo sơ mi hắn lên ngó vào trong.

Hứa Uẩn Triết hất tay cậu ra.

Song Hứa Tĩnh Xu đã xác định hắn có mặc áo phông đôi họ mới mua bên trong sơ mi rồi, chợt cười đầy đắc chí.

Tuy chúng là đồ đôi nhưng cũng giống như cái áo "Động vật nhỏ" lúc đầu vậy, chỉ là cái áo phông bình thường in font chữ khác mà thôi. Vả lại, Hứa Tĩnh Xu cứ chuyên môn chọn hai cái áo màu trắng, không nhìn kĩ thì sẽ chẳng biết đó là đồ đôi.

Nhưng từ sau khi áo được chuyển tới, người hay mặc nhất lại là người đã ghét bỏ nó ngay từ đầu – Hứa Uẩn Triết, và cũng vì dạo này da Hứa Tĩnh Xu đã sạm đen nên không muốn mặc đồ trắng để đỡ bị so sánh và tổn thương lúc đứng bên cạnh Hứa Uẩn Triết.

"Ơ kìa? "Thánh giỏi", mày tới rồi à?" Tắm xong, Hứa Tĩnh Xu về phòng bèn thấy Kim Đức Thịnh đang đĩnh đạc bắt chuyện với Hứa Uẩn Triết, cười toe toét chào hỏi hắn.

Hứa Uẩn Triết nhìn gã đầy lạnh lùng, không hề hắng giọng lấy một cái để tỏ rõ vẻ im lặng của mình.

"Ban nãy tao bảo với anh trai mày rồi, con gái tuyệt biết bao nhiêu? Làm gay làm đéo gì!" Kim Đức Thịnh vỗ vai Hứa Uẩn Triết ra chiều quen thân, "Còn được gặm "cỏ non" cơ! Ha ha!"

(*Nguyên văn là Kim Đức Thịnh gọi Hứa Uẩn Triết là "Lão ngưu" – vừa mang nghĩa thánh học, thánh giỏi một phương diện nào đó, vừa mang ý là "Trâu già" nên mới có "cỏ non" đằng sau.)

Hứa Tĩnh Xu nghe đoạn cũng cười khà khà theo.

Hứa Uẩn Triết vẫn im ỉm.

Nghiêm Bân đang ngồi học bên cạnh cảm khái: "Hứa Tĩnh Xu này, mày nhìn thằng em mày coi, chững chạc hơn mày nhiều."

"Nhà có một người chững chạc còn chưa đủ chắc? Nếu cả hai mà chững chạc thì chả phải nhà sẽ chán đến chết à?" Hứa Tĩnh Xu phản bác lại như một lẽ đương nhiên, ngồi trên cầu thang bên giường đi giày vào, hỏi Hứa Uẩn Triết, "Mình ăn gì đây?"

Hứa Uẩn Triết nhún vai, đoạn đáp: "Em quyết đi."

"Ăn Pizza đi! Có giá bình dân đó!" Hứa Tĩnh Xu nhướn mày.

Hứa Uẩn Triết vẫn trưng mặt không cảm xúc đáp: "Không."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!