Chương 45: (Vô Đề)

Tuy mẹ của Hứa Tĩnh Xu cũng mắc bệnh tâm thần nhưng bệnh của bà khác với bệnh của Hứa Trọng Ngôn. Hứa Tĩnh Xu không biết cảm giác khi có người bệnh trong nhà là gì.

Song, chứng kiến khung cảnh mất khống chế trong video và hành động trong lúc rối ren của Hứa Uẩn Triết, Hứa Tĩnh Xu có thể tưởng tượng ra tình hình lúc đó đã khiến hắn thấy khó xử và lúng túng cỡ nào.

Trời ạ, tại sao lại ra nông nỗi này? Hứa Uẩn Triết rất vô tội, cậu ấy chẳng làm sai điều gì, tại sao lại phải trải qua những chuyện này?

Sau đó, họ đã đưa ông ngoại đi đâu? Đưa về nhà? Hay đã đưa đến bệnh viện chưa, đã đưa đến chỗ bác sĩ chưa? Hứa Tĩnh Xu lén hỏi bạn cùng bàn và người ngồi gần đó, nhưng mọi người cũng không biết gì về vụ này, cũng chẳng ai hỏi Hứa Uẩn Triết.

Chuyện này thực sự đã gây tổn thương rất nhiều đến lòng tự trọng của Hứa Uẩn Triết. Phải biết rằng, ngay trước giây phút đó, Hứa Uẩn Triết mới vừa phát biểu ngay trước mặt toàn thể thầy cô, bạn bè và phụ huynh với tư cách là đại diện học sinh, tất cả mọi người đều đã gặp hắn, nhận ra hắn.

Song, khoảnh khắc vụt sáng như sao ban chưa trôi qua được là bao thì Hứa Uẩn Triết đã nhanh chóng bị đẩy ngã xuống tận cùng, trở thành đối tượng bị mọi người bàn tán.

Không phải hắn tự trượt chân ngã xuống, mà là hắn vô cớ bị ông ngoại mình lôi xuống.

Nghĩ đến chuyện mình ở Tĩnh An không chú ý đến lễ Trưởng thành cho lắm, sau khi về cũng chẳng bận tâm đến vụ này, không hỏi mọi người xem đã có chuyện gì xảy ra ở lễ Trưởng thành, Hứa Tĩnh Xu cực kì hối hận.

Nếu cậu hỏi thì chắc chắn sẽ sớm biết đã xảy ra chuyện đó, và cậu sẽ chẳng không biết điều mà đi trêu Hứa Uẩn Triết như thế.

Mà lúc cậu mới về đã không hỏi han thì sao không hỏi sau khi làm bài tập luôn đi?

Rõ là cậu nhìn ra tâm trạng của Hứa Uẩn Triết chẳng tốt gì, không muốn phản ứng với mình, thế mà lại chẳng hỏi người khác trước mà lại tự cho là đúng trêu chọc Hứa Uẩn Triết làm hắn giật mình trong lớp, lại trở thành tiêu điểm cho bạn bè cả lớp.

Advertisement / Quảng cáo

Thảo nào Hứa Uẩn Triết lại nhìn cậu như vậy, chắc chắn cậu ấy đang hận cậu đến chết.

Vừa mới hết tiết, Hứa Tĩnh Xu đã đứng dậy ngay, định bụng đi xin lỗi Hứa Uẩn Triết.

Nào ngờ tiếng đài thể dục giữa giờ vang lên, ai nấy đều rời khỏi chỗ ngồi, nối đuôi nhau đi ra ngoài lớp, sắp sửa đi tập thể dục ở sân.

Hứa Tĩnh Xu bị đám đông cản trở nên rất khó đuổi theo Hứa Uẩn Triết. Cậu gọi tên Hứa Uẩn Triết, song hắn chẳng những không đợi cậu, không ngoái đầu lại mà còn càng chạy càng nhanh.

Chạy vụt qua một vài bạn cùng lớp, Hứa Tĩnh Xu chạy xuống cầu thang, khó lắm mới gặp Hứa Uẩn Triết.

"Hứa Uẩn Triết ơi, cậu đợi tớ với!" Hứa Tĩnh Xu gọi, nhưng bước chân hắn vẫn chẳng chậm đi hay dừng lại.

Hứa Tĩnh Xu hết cách, đành phải chạy nhanh hơn nữa, đuổi theo sau giữ chặt tay Hứa Uẩn Triết.

Hứa Uẩn Triết tức thì gạt tay cậu ra như bị điện giật, trong đôi mắt lạnh lùng ôm nỗi căm hận.

Hứa Tĩnh Xu nhìn vậy, lòng giật thót, thấy hắn sắp đi bèn vội giữ hắn lại, đoạn nói: "Hứa Uẩn Triết à, tớ xin lỗi, tớ không biết trước đó đã xảy ra chuyện như vậy. Tớ không cố ý đâu. Thật ra người mắc bệnh tâm thần sẽ thay đổi thất thường vậy đấy, trước kia lúc mẹ tớ lên cơn…"

Liên tục có bạn học đi ngang qua người cả hai, chỉ có mỗi họ là đứng tại chỗ. Nghe Hứa Tĩnh Xu nhắc tới năm chữ "người mắc bệnh tâm thần", trái tim Hứa Uẩn Triết thắt lại, nghiến răng nghiến lợi ngắt lời cậu: "Cút."

Hứa Tĩnh Xu sửng sốt, lúng túng hỏi: "Gì cơ?"

"Tôi bảo cậu cút đi, đừng làm phiền tôi nữa." Hứa Uẩn Triết nói đoạn, xoay người tiếp tục xuống tầng.

Hứa Tĩnh Xu vội vã đuổi kịp: "Tớ đang quan tâm cậu mà."

"Tôi không cần!" Hứa Uẩn Triết quát.

Tiếng cãi vã của hai người đã bị bạn cùng lớp khác phát hiện ra rất nhanh, song họ chứng kiến khí thế giương cung bạt kiếm của Hứa Uẩn Triết thì không dám tiến lại gần, chỉ dám lén liếc hai người lúc đi ngang qua, sau khi bước nhanh đi thì bàn tán với người xung quanh đôi câu.

Hứa Uẩn Triết chịu đủ những ánh nhìn như vậy rồi, đoạn bước nhanh về phía trước, thậm chí còn không muốn tập thể dục giữa giờ nữa, xuống tầng xong bèn đi đến nơi yên ắng.

Song, chẳng bao lâu sau, Hứa Tĩnh Xu lại đuổi theo.

Hứa Uẩn Triết đi rất nhanh, nhưng vẫn bị Hứa Tĩnh Xu chạy đuổi kịp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!