Chương 40: (Vô Đề)

Khi nhìn thấy ba người họ, Tưởng Tiểu Mễ cứ ngỡ mình đã quay ngược thời gian. Năm ấy, ba người họ đã cùng nhau đến Bắc Kinh thăm cô. Ngoại trừ Quý Vân Phi, cô đã không gặp Tằng Kha và Đằng Tề suốt hai năm rưỡi qua. Ngày gặp lại, cả hai vẫn chẳng khác xưa là bao.

Tưởng Tiểu Mễ nghiêng mặt sang một bên, dùng ngón tay dụi khoé mắt, không thì cô sẽ khóc mất.

"Cậu nhớ mình thì cứ nói đi, đừng lén khóc." Đằng Tề rút khăn tay đưa cho cô, "Nói cậu biết, cậu còn thiếu mình bữa cơm, hôm nay mình đến để cậu mời khách đấy.

"Tằng Kha kéo Đằng Tề sang một bên,"Biến sang bên, cậu cũng nộp đơn vào đại học ở Bắc Kinh rồi còn gì nữa? Tới lúc đó đến căn tin mà ăn, giờ bớt nói xàm dùm cái, mình có chuyện cần nói với Tiểu Mễ.

"Đằng Tề vỗ tay một cái thật to,"Cậu nói mình mới nhớ, mình nộp đơn vô trường đại học gần trường của Tiểu Mễ, sau này ngày nào cũng được ăn ké căn tin của trường bạn ấy.

"Cậu ta vừa ngoảnh đầu đã thấy ánh mắt"

"hình viên đạn"

" của Quý Vân Phi, Đằng Tề hầm hừ, "Nhìn gì, mình biết cậu hâm mộ mình lắm mà.Quý Vân Phi,Tớ mà hâm mộ cậu?

Hâm mộ cậu mắc bệnh tự luyến hơn người thường hả?"

"... Cút!

"Tưởng Tiểu Mễ và Tằng Kha đứng bên cửa sổ tâm sự cùng nhau, Tiểu Mễ hỏi,"Đằng Tề thi thế nào?Tằng Kha,Cũng được, thi hơn điểm sàn mười điểm, cậu ta thi vào đại học ở Bắc Kinh, kêu chúng ta đến đây học hết, có mình cậu ta ở Thượng Hải chán lắm."

"Cậu ấy không đi du học à?"

"Tạm thời học đại học ở trong nước, ba cậu ấy biết cậu ấy thi đậu, vui tới mất ngủ cả đêm.

"Tiểu Mễ không trò chuyện về Đằng Tề nữa,"Cậu thì sao? Chọn ngành nào?

"Tằng Kha cười, kề tai nói nhỏ với Tiểu Mễ,"Mình chờ Hoắc Dương, điền nguyện vọng theo cậu ấy."

"Hai người thi điểm bằng nhau không?"

"Ừ, điểm của cậu ấy cao hơn mình một chút.

"Tiểu Mễ còn vui hơn cả Tằng Kha,"Vậy cậu định chừng nào tỏ tình? Với tính cách của Hoắc Dương, chắc không chủ động theo đuổi con gái đâu.

"Cô nghĩ, tính cách Hoắc Dương có hơi tự cao. Tằng Kha,"Giờ chưa phải lúc, hai tụi mình chưa thân với nhau lắm, từng nói chuyện vài câu ở trường thôi, lên đại học quen thân hơn rồi tính tiếp.

"Tưởng Tiểu Mễ nhắc nhở,"Với diện mạo của Hoắc Dương, lên đại học thế nào cũng thu hút con gái cho xem, cậu phải nhanh lên.Tằng Kha,Cậu đừng chỉ lo cho mình, còn cậu kìa, người như Quý Vân Phi thế nào tụi con gái cũng phong cậu ấy làm nam thần, nhiều nguy cơ lắm đấy.Tưởng Tiểu Mễ,Tớ không thèm lo đâu, cậu ấy mới là người phải lo mới đúng.

"Dứt lời, cô nở nụ cười. Tằng Kha đáp,"Không nói với cậu nữa, trả cậu lại cho Quý Vân Phi đấy.

"Tối nay cô nàng ngủ ở nhà Tưởng Tiểu Mễ, hai người còn rất nhiều thời gian để trò chuyện. Chủ tiệm biết bạn trai của Tưởng Tiểu Mễ từ Thượng Hải đến thăm cô, nên cho cô nghỉ nửa tiếng. Tiệm chụp hình tấp nập người, nếu đến chỗ khác thì không đủ thời gian, Tưởng Tiểu Mễ bèn dẫn Quý Vân Phi đi thang máy lên tầng cao nhất."Lên sân thượng à?"

"Không phải, chúng ta tới cuối lối thoát hiểm, ít người tới đó lắm.

"Cửa thoát hiểm khép lại, như ngăn cách họ với thế giới bên ngoài, không gian yên tĩnh chỉ nghe được tiếng thở của hai người. Cả hai nhìn nhau cười, Quý Vân Phi ôm cô vào trong lòng. Tưởng Tiểu Mễ cũng ôm eo của cậu, gương mặt áp vào hõm vai của cậu."Mình tưởng cậu điền nguyện vọng rồi mới đến thăm mình.

"Cô dịu dàng nói. Quý Vân Phi không biết mình có nên đi điền nguyện vọng hay không, nhưng cậu cũng phải đến trường một chuyến, cậu nói,"Để điền nguyện vọng xong tớ lại đến thăm cậu tiếp."

"Đừng chạy tới chạy lui như thế, đến lúc đó trời cũng nóng hơn rồi."

"Chứ ở nhà cũng chán lắm.

"Quý Vân Phi hỏi cô định làm thêm đến bao giờ. Tưởng Tiểu Mễ nói tuỳ theo khả năng của bản thân, làm một hay hai tháng cũng được, dù gì cô ở nhà cũng rảnh rỗi, định làm thêm hai tháng, như vậy có thể kiếm được 3000 tệ. Nếu không, tiền lương một tháng làm sao đủ cho cô mua quà, cô không chỉ muốn mua cho Quý Vân Phi, còn muốn mua quà tặng ba mẹ, chú Tư, rồi chú Năm, còn cậu nữa. Suýt nữa quên béng, còn có anh họ nữa. Tưởng Tiểu Mễ hỏi,"Cậu tính đi du lịch hả?

"Quý Vân Phi lắc đầu,"Tớ muốn đi chụp hình, đợi tháng bảy trường học nghỉ hè, rồi chúng ta quay về trường cũ chụp hình chân dung, chứ chụp ở studio không có ý nghĩa.

"Tưởng Tiểu Mễ nghe được sẽ quay về trường cũ chụp hình, cô rất phấn khích,"Vậy cậu về Thượng Hải rồi ra studio đặt lịch hẹn trước đi, đến khi đó mình sẽ nhờ chú Năm dẫn mình đi.Quý Vân Phi,Chú Năm của cậu không bận sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!