Chương 30: Thanh xuân cho anh

Hai năm sau....

Hai năm bên nhau là thời gian không dài nhưng cũng không ngắn so với tình yêu của Trương Hải và Giản Bình....

Thời gian càng dài... tình yêu của họ ngày càng sâu sắc khiến người khác càng thêm ngưỡng mộ... Trương Hải thì không cần phải nói đến... anh ngày càng yêu cô vợ bé bỏng của mình đến hết thuốc chữa...

Anh hạn chế đi công tác... Nếu có đi sẽ rút ngắn thời gian trở về bên cô... Còn nếu sang Mỹ thăm ba mẹ... anh sẽ đưa cô theo cùng...

Cũng nhờ vậy mà mối quan hệ của Giản Bình và Huệ Minh đã có sự tiến triển tốt đẹp hơn...

Vì Giản Bình còn nhỏ và nhiều thứ không hiểu... Huệ Minh không đứng lập trường là mẹ chồng mà là một người mẹ ruột chỉ dẫn con gái của mình.... Cả Trương Chính Bằng và Trương Hải điều biết Huệ Minh bây giờ rất thích Giản Bình nhưng bà vẫn cố kìm lại không để lộ rõ mà thôi....

Với việc bà thường xuyên đi du lịch trên thế giới... hễ gặp đồ nào vừa ý.. hợp với Giản Bình là bà sẽ mua cho cô...

Còn một chuyện khiến Trương Hải đau đầu không thôi.... khi nào Trương Hải bận việc thời gian khá lâu không đưa Giản Bình sang Mỹ thăm họ.. Bà sẽ gọi điện cho anh... yêu cầu anh đưa Giản Bình sang cho họ còn anh thì quay về nước lo tiếp công việc của mình...

Trương Hải đời nào chịu xa cô vợ nhỏ của mình... Thế là Huệ Minh không ngại bay về nước... bắt cóc vợ anh sang đó... Làm Trương Hải phải cuốn cuồng dẹp vông việc sang một bên... đuổi theo dành lại vợ...

Hai năm nay tình trạng này thường xuyên xảy ra..... anh thật sự cũng hết cách với ba mẹ anh... Trương Hải biết ba anh là đồng lõa với mẹ anh... Ông mắt nhắm mắt mở để mẹ anh tung hoành....

Ông coi Giản Bình như con gái của mình...

giống như nỗi khát khao có một đứa con gái bây giờ được bù đắp... Đặt biệt ông rất thích ăn những món dân giả do chính tay Giản Bình nấu và uống trà do cô pha...

Sở thích của cô luôn được ông ủng hộ hết mình... Hiện nay căn biệt bên Mỹ... ba anh dành trọn một khu đất trống làm khu vườn trồng rau sạch của cô...

Dĩ nhiên kết quả mỹ mãn như vậy,  Trương Hải là người vui nhất... nhưng lâu lâu đi làm về.... vợ lại mất tích... là nỗi ám ảnh của anh hai năm qua... Ngặt nổi chẳng dám nổi giận vì người dành vợ với anh chẳng ai khác là hai người sinh ra anh....

***********"Tiểu Bình... anh Hải đâu mà để em.. đến một mình..."

Tần Lam nhìn cô gái nhỏ đang vui đùa với tiểu công chúa hơn bốn tháng tuổi của cô và Hạ Quân Vỹ...

Càng ngày cô vợ nhỏ của Trương Hải như thay da đổi thịt... xinh đẹp hơn rất nhiều toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp...."Anh ấy đi gặp đối tác.. chắc giờ này đã về... anh ấy nói xế trưa sẽ đến đón em..."

Giản Bình vừa hôn chụt chụt lên mặt tiểu công chúa của Tần Lam... vừa nhẹ giọng trả lời.. nhìn bé con trắng trẻo.. bụ bẫm xinh xắn của Tần Lam và Hạ Quân Vỹ... Giản Bình hôn hoài không chán...."Em ăn đi... bánh trứng này ngon lắm đấy.. chính tay chị làm..."

Tần Lam cầm miếng  bánh ngọt đưa cho Giản Bình..."Dạ... Chị thật giỏi... Chị Lam khi nào rãnh chị dạy em làm nha..."

-Được thôi..."Thật ngon... ụa.. ụa........"

Giản Bình chưa kịp nuốt miếng bánh xuống... một cơn ợ chua đã ập đến... cô che miệng.. chạy nhanh vào nhà vệ sinh... nôn thốc nôn để những gì có trong bụng ra hết..."Tiểu Bình em không sao chứ... Em uống miếng nước đi"

Sau khi rửa miệng... Giản Bình mặt trắng bệch được Tần Lam dìu ngồi xuống ghế.. cô cầm lấy ly nước lọc trán miệng..."Tiểu Bình... em bị như vậy lâu chưa..."

Tần Lam cau mày nhìn Giản Bình từ trên xuốnh dưới.."Lúc sáng ngủ dậy em có bị giống vậy... không biết em bị gì nữa..."

Giản Bình vuốt vuốt lòng ngực.."Cái đó của em có trễ không"?"Có ạ.. hơn hai tuần chưa đến...."

Bây giờ Giản Bình bắt đầu nhìn Tần Lam...

hình như cô hiểu ra vấn đề... nhưng không thể nào.. Trương Hải luôn phòng ngừa mà....

-Chờ chị một chút

Giản Bình chưa kịp hiểu chuyện gì... Tần Lam đã chạy lên lầu... chỉ một phút sau cô cầm cây que thử thai.. nhét vào tay Giản Bình... đẩy Giản Bình vào nhà vệ sinh...

Qua một lúc sau... cửa phòng mở ra... Giản Bình.. cầm cây que... vẻ mặt rất khó diễn tả..."Ôi... em có thai rồi chúc mừng em...Ơ! em đi đâu thế... Tiểu Bình...""Chị Lam.. còn một năm nữa em tốt nghiệp.. Em muốn về gặp anh ấy... hỏi rõ lí do"

Tần Lam cắn môi... nhìn Giản Bình nổi giận đùng đùng bỏ đi... Lúc Giản Bình vừa ra khỏi cửa... Hạ Quân Vỹ vừa bế con trai bước vào... nhìn sắc mặt khó coi của Giản Bình...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!