Chương 29: Danh phận

6 Tháng sau....

Trên đường phố về đêm... Chiếc xe  rolls royce màu bạc chạy êm ả trên đường....

Trương Hải trên người khoác bộ vest đen trang nhã... anh đang nghe điện thoại....

nhưng ánh  mắt vẫn không rời cô vợ nhỏ bên cạnh..... Vợ anh hôm nay vô cùng xinh đẹp.... Cô mặc chiếc đầm dạ hội màu vàng nude được đính sequin, ngọc trai tinh xảo... làm chiếc váy thêm phần nổi bật.. cổ áo hở vai... nơi vòng eo thắt cái nơ nhỏ... chân váy phía trước chỉ dài đến gối... còn vạt váy phía sao dài... qua gót chân.... Tôn lên vóc dáng mãnh mai và làn da trắng mịn của Giản Bình... không quá cầu kì.. nhưng lại cực kì nổi bật... kết hợp với chiếc váy.. cô  trang điểm nhẹ nhàng... điểm nhấn vào đối mắt to tròn thêm sắc sảo.. cùng đôi môi mềm mượt màu cam san hô... làm khuôn mặt thêm rực rỡ.. mái tóc được búi rối... những loạn tóc được thả nhẹ nhàng hai bên ...

Trông cô không khác gì một tiểu thiên thần xinh đẹp và thanh thoát......

Nhưng nếu khuôn mặt xinh đẹp ấy  không giấu nổi bồn chồn lo lắng thì mọi thứ sẽ hoàn hảo hơn biết mấy...

Trương Hải sau khi kết thúc cuộc gọi.... anh lẵng lặng nhìn cô rồi mỉm cười... cất điện thoại sang một bên kéo cô vào lòng... giờ anh mới phát hiện tay cô rất lạnh..."Mặt mày sao lại khó coi thế này...?"

Anh nhéo nhéo má cô...

Giản Bình nói giọng buồn rầu..."Hải... Em lo lắng lắm... Em sợ sự xuất hiện của em... sẽ làm buổi tiệc mất vui..?"

Hôm nay là ngày sinh nhật của ba Trương Hải.. dù ông đi du lịch khắp nơi trên thế giới hay định cư nơi đâu... Hàng năm đến ngày sinh nhật ông điều trở về Trương Gia tổ chức.... Ba anh theo ngành kinh doanh có tiếng trong giới thượng lưu nhưng vì anh một mực không muốn nối nghiệp... Ông đành bán hết cổ phần ... lui về ở ẩn và chu du khắp nơi trên thế giới  hưởng thụ tuổi xế chiều...."Vợ ngốc... là ba gọi điện muốn anh đưa em đến.. Với lại... có anh bên cạnh em lo gì"

-Thật không?

Giản Bình vẫn còn chút bất an..."Có bao giờ anh nói dối em không... Cười một cái anh xem nào"

Giản Bình phụng phịu nhìn anh... cố cười một cái còn xấu hơn khóc...

Trương Hải bật cười... béo hai má cô... hôn chụt mấy cái vào cái miệng nhỏ đang chu ra."Xấu chết đi được...."

Xe chạy vào khu biệt thự sang trọng... tài xế nhanh chóng mở cửa  xe... mà Giản Bình cứ ngỡ mình lạc vào lâu đài cổ trên Tv thường chiếu... quá đẹp quá lộng lẫy..."Cậu chủ.... cậu về rồi... Ông chủ và bà chủ đợi cậu lâu rồi"

Trương Hải đỡ lấy Giản Bình xuống xe....

Quản gia từ xa đã chạy đến... chào hỏi... ánh mắt không ngừng hướng về Giản Bình...

Giản Bình nắm chặt tay Trương Hải.... anh biết cô đang lo lắng...."Tiểu Bình... đây là quản gia của nhà anh.. em gọi Chú Lục là được....... Chú Lục... còn đây là vợ cháu... Chú gọi là Tiểu Bình được gọi... cô ấy không quen xưng hô khách sáo đâu""Cháu chào Chú Lục...."

Giản Bình mỉm cười thân thiện...

Quản gia Lục nhìn sang Trương Hải... Rồi cười nhẹ..."Cậu chủ... gọi thế không được... bà chủ sẽ rầy tôi đấy... Vẫn gọi cô chủ thì hơn... thôi hai người vào đi... khách đến đông rồi..."

Hai người gật đầu... Trương Hải ôm eo Giản Bình bước vào trong... tài xế Ngô cũng kịp thời cầm quà cùng quản gia theo phía sau....

Vừa bước vào bên trong Giản Bình lại không thể giữ nổi bình tĩnh... khách khứa rất đông.. buổi tiệc được tổ chức ngoài trời...

Khuôn viên vô cùng rộng lớn... cây kiểng được chăm sóc tỉ mỉ... tôn vẻ đẹp nơi đây...

Khắp nơi tràn ngập ánh đèn... gần cạnh hồ bơi... là các cô gái xinh đẹp chơi đủ thứ đàn... cùng hòa tấu... tạo ra âm thanh nhẹ nhàng....

Khi các quan khách  mắt thấy Trương Hải xuất hiện cùng Giản Bình, mọi người  bắt đầu ngưng trò chuyện.. mọi ánh mắt điều dồn vào hai người họ... làm Giản Bình càng không được tự nhiên... Từ nhỏ đến lớn cô có đời nào xuất hiện những nơi sang trọng như thế này...

Từ xa Trương Hải đã thấy được ba mẹ mình.... Hai người họ cũng đang nhìn anh..."Bảo bối... thoải mái lên em..."

Trương Hải kề tai Giản Bình nói nhỏ không ngừng động viên cho tâm lí cô thoải mái.... Giản Bỉnh hít thở sâu... lấy lại bình tĩnh....

Trương Hải nở nụ cười đứng trước mặt Trương Chính Bằng.... cùng Huệ Minh...

-Ba... mẹ....

Trương Chính Bằng nhếch miệng... mắt không ngừng quan sát cô dâu nhỏ non nớt... khuôn mặt không giấu nổi hồi hợp....

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!