Giản Bình kéo tay anh chạy vào sân nhà... vừa bước vào Trương Hải đã thấy được vườn rau mà cô luôn miệng khoe anh... Giản Bình nhanh chóng mở cửa.... kéo tay anh vào nhà....
-" Chào mừng anh đến nhà của em..."
Trương Hải bước vào trong... quan sát xung quanh... căn nhà rất nhỏ có thể nói... chỉ bằng căn phòng ngủ của họ ở thành phố... đơn sơ mộc mạc... đổi lại nó có sự ấm áp và thoáng đảng.... Căn nhà có hai gian.... phòng khách và phòng ngủ... mọi vật dụng rất đơn giản...
trong phòng khách là chiếc bàn học được đựng rất nhiều sách vở của cô... kế bên là chiếc ghế mây... cùng bộ ván nhỏ....
-" Ôi.. thật nhiều bụi."
Gần một năm không ai ở... căn nhà phủ đầy bụi..
Giản Bình để balo lên ghế... cột tóc lên cao... bắt đầu dọn dẹp....
Trương Hải tiến vào phòng ngủ.... đập vào mắt anh là chiếc giường bằng gỗ....
-" Chiếc giường nhỏ này... có chứa được hai chúng ta? "
Giản Bình đi theo sau anh.... nghe anh hỏi... cô nghiêm túc suy nghĩ... đây là giường đôi ngày trước cô và mẹ ngủ chung... tuy không lớn bằng giường của anh... nhưng chứa hai người chắc cũng ổn...
-" Sao lại không... tuy hơi chật tý... nhưng em nghĩ vẫn ổn... Còn không anh ra ngoài bộ ván để ngủ "
Nói xong còn thích thú cươi khúch khích...
Trương Hải liếc xéo cô... Anh chẳng quan tâm.. tiến đến bên giường... ngồi xuống... còn làm động tác run giường... Giản Bình khó hiểu cau mày...
-" Anh làm gì thế?"
-" Thử giường... sợ buổi tối khi anh quá sức nó có bị sập hay không "
-" (............)
Giản Bình hết nói nổi.... cô quay lưng bỏ ra ngoài... không thèm mói chuyện với anh nữa
.. Trương Hải nhếch môi... bật cười... Rồi cũng theo sau.... Xăng tay áo.... giúp cô dọn dẹp....
Sau một ngày vất vả... Hai người cũng được ăn tối... do Thím Vương chuẩn bị sẵn để họ đem theo... chỉ hăm nóng lại là có thể dùng..
tắm rửa sạch sẽ... cuối cùng cũng được lên giường....
Trương Hải vóc dáng cao lớn... khi anh nằm lên, chiếc giường trở nên nhỏ bé vô cùng...
Anh cầm cuốn album hình của Giản Bình say mê nhìn vào mỗi tấm ảnh. Qua những bức ảnh, có thể tưởng tượng ra được cuộc sống khi còn bé của cô trôi qua như thế nào... Tưởng tượng ra khi đó bảo bối của anh ngây thơ hồn nhiên ra sao......
Giản Bình cũng vừa tắm xong.... cô nghiêng đầu lau mái tóc vừa gội.... rồi bỏ khăn qua một bên... leo lên giường... Trương Hải liền thuận tay kéo cô lại để cô nằm lên khủy tay mình.
-" Tấm này lúc em mấy tuổi...?"
Trương Hải chỉ vô tấm hình... cô bé béo úc trắng trẻo.... hai mắt to tròn rất đáng yêu...
-" Hai tuổi ạ.. "
-" Còn tấm này?"
-" Hình như bốn tuổi.... hihi... lúc nhỏ em thật béo "
Giản Bình nhìn hình ảnh béo ù của mình...
tự bật cười.....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!