" Ý con rất đơn giản... người gửi đến những tấm hình này... muốn con và Tiểu Bình hiểu lầm lẫn nhau... gây ra mâu thuẫn.. Còn nữa cô ấy không phải loại người như mẹ nghĩ...
Con tin vào mắt mình... Tin vào tình cảm cô ấy dành cho con là thật..."
Bàn tay nhỏ bé của Giản Bình đặt trước đùi bóp chặt lại nhau.. thì ra cô hiểu lầm anh...
vậy mà anh còn suy nghĩ cho cô... cô đúng ngu ngốc thật mà....
-" Con không nghĩ... cô ta cùng người đàn ông trong hình đang lập mưu bày kế với con à? "
Huệ Minh biết suy nghĩ của bà là vô căn cứ... nhưng bà vẫn không bỏ xuống được suy nghĩ không tốt về Giản Bình...
Trương Hải cũng không tức giận vì suy nghĩ của mẹ mình.... anh lấy một tấm hình... đưa đến cho Diệu Minh...
-" Mẹ còn nhớ tấm hình này không... là ngày sinh nhật của mẹ cách đây nửa năm... lúc đó con sang Mỹ giúp Triệu Vân xử lý về tài vụ thưa kiện với công ty đối tác tại Mỹ..."
Huệ Minh nhìn tấm hình... cả gia đình bà cùng Triệu Vân ăn cơm vui vẻ bên nhau... bà nhìn Trương Hải gật đầu...
-" Tấm hình này chụp bằng điện thoại của Tiểu Vy... Tiểu Bình sẽ không có khả năng có được.. mẹ nghĩ cô ấy muốn tính kế với con như thế nào... Tấm hình này được gửi trực tiếp cho Tiểu Bình cùng những tấm hình kia..."
-" Mẹ không hề gửi cho cô ta..."
Huệ Minh ngời ngợi hiểu ra ý con trai mình...
-" Anh họ... em... em không có gửi......"
Lãnh Thiên Vy nghe Trương Hải nhắc đến tên mình... co lo sợ lên tiếng... mắt còn liếc sang Triệu Vân...
Trương Hải cũng không trả lời... lấy phong bìa còn lại... anh mở ra lấy một xấp hình đưa cho Huệ Minh... vài tấm đưa cho Giản Bình....
Mặt Triệu Vân xanh mét.... khi thấy toàn hình cô ta và Trần kiệt xuất hiện cùng nhau... mọi hoàn cảnh... quán caphe... quán bar... cả phòng làm việc của cô ta...
Giản Bình lấy tay che miệng cô không tin vào mắt mình nữa rồi... người cô một mực xem là người thân... lại có thể bán đứng cô...
Huệ Minh coi đến coi lui từng tấm một....
-" Dì... dì... không phải như dì nghĩ đâu... Trần Kiệt có đến tìm con nhưng...."
-" Cô vẫn không thay đổi.. vẫn cố chấp và ích kỷ như vậy... Không ngại nói cho cô biết những tấm hình này là do người của tôi chụp.. đây là đĩa ghi hình cô có muốn xem không?"
Trương Hải chặn đứng lời nói của Triệu Vân... anh ném chiếc đĩa CD lên bàn.... anh cười nhạt.. nói tiếp...
-" Cô nghĩ mình qua mặt tôi được sao? Cô quên tôi làm ngành gì... dưới mí mắt tôi... mà cô dám ra tay với người phụ nữ của tôi... cô quá xem thường tôi rồi đấy...."
Triệu Vân... mím môi... đến bước này rồi.. cô muốn chối cãi cũng không được... Cô hít sâu... nhìn anh...
-" Đúng là em làm.. tất cả mọi chuyện này là do em sắp xếp... Em tìm gặp Trần Kiệt hứa cho hắn cái ghế Trưởng Phòng và yêu cầu hắn làm theo những gì em muốn.... Nhưng tất cả những gì em làm là vì em yêu anh....
Bảy năm qua tình cảm em dành cho anh chưa bao giờ thay đổi... tại sao một chút anh cũng không hiểu được... Còn cô ta..."
Càng nói cơn uất hận càng dâng trào... Triệu Vân đứng bật dậy chỉ tay vào Giản Bình... hét lớn.....
-" Cô ta có gì hơn em... quê mùa dốt nát... là một đứa trẻ không ai cần... Cả ba cô ta còn chán ghét chẳng muốn nhận nuôi cô ta..
Nửa năm qua có thể sánh bằng bảy năm em dành cho anh hay sao... Hải... tại sao anh không hiểu......"
Thân thể Giản Bình run rẩy trong vòng ôm của Trương Hải... làm sao anh không cảm nhận được....
Trương Hải không ngắt lời Triệu Vân... đợi cô ta nói hết.. anh mới lạnh nhạt lên tiếng...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!