Trời ngày càng khuya nhưng Trương Hải vẫn chưa về....
Giản Bình ôm chăn lăn qua lộn lại... không thể nào chợp mắt.... đến khi nghe tiếng bước chân rồi tiếng mở cửa.... Giản Bình nhanh chóng nhắm mắt giả vờ ngủ.....
Cảm gíac bên giường lún xuống... rồi trên trán cảm thấy lành lành... là anh hôn cô.... người đàn ông này... Cô đang rất giận anh nha... Nhưng mà người anh nồng nặc mùi rượu...
Cô biết mình vô dụng nhưng chỉ cần một nụ hôn dịu dàng như thế này cũng làm lòng cô mềm nhũng... đã quyết tha thứ cho anh hết thảy..... nhưng cô sẽ không làm hòa với anh trước đâu... vì chuyện này anh là người gây sự....
Đến khi trong phòng tắm, truyền đến tiếng nước chảy... Giản Bình mới mở mắt ra...
Cô rất muốn xuống dưới lầu, pha cho anh ly trà giải rượu... mỗi lần anh uống rượu mà để vậy.... sáng mai sẽ bị nhức đầu tức khắc... suy nghĩ một chút lại không biết anh có ăn uống gì chưa.
Đầu óc bé bỏng bắt đầu đấu tranh...
Khi Trương Hải tắm xong... anh chỉ quấn sơ một chiếc khăn quanh hong.. dùng khăn tắm lau lau mái tóc ẩm ướt....
Cô gái của anh vẫn nhắm mắt nằm trên giường... nhưng trên chiếc bàn nhỏ lại để một tô mì trứng.. kế bên là ly trà giải rượu....
Tim anh nhũn ra... Giận thì giận nhưng vẫn lo cho sức khỏe của anh...
Đúng là chỉ có đồ ngốc này mà thôi..
Giận không được... mắng không xong... Vừa giận lại vừa thương... anh thật hết cách với cô rồi... anh lắc đầu mỉm cười chế nhạo chính mình...
Trương Hải xoay người leo lên giường.... Ôm Giản Bình vào lòng... hôn lên gáy tai nhỏ nhắn... cả người Giản Bình run nhẹ... hai tay nắm chặt lấy chăn... môi mím chặt..."Xin lỗi em... bảo bối"
Nước mắt tủi thân lặng lẽ rơi trên má...
Trương Hải kéo người cô qua.. anh đau lòng lau nước mắt cho cô... Giản Bình cũng không né tránh mở to mắt nhìn anh..."Còn giận anh sao?...""(.......) Trương Hải hôn mấy cái vào cái miệng nhỏ đang mím lại.... -" Anh biết mình lớn tiếng với em... là không đúng... Nhưng em nghĩ xem... anh yêu em lo lắng cho em.. em lại nói anh muốn thao túng em... Tiểu Bình... anh rất ích kỷ.... em là của anh... mọi thứ anh làm điều muốn tốt cho em... Anh không thích em tiếp xúc thân mật với bất cứ người đàn ông nào.... dù cho đó là ai...
"Giản Bình im lặng nghe anh nói... buổi chiều cô cũng không đúng... nói những lời làm anh không vui.... Còn nữa thì ra anh ghen... anh ghen cô với anh Tiểu Kiệt.... Trời ạ... sao cô lại không nghĩ đến... -" Ngoan... không giận nữa... được không..
chúng ta làm huề nhé"
Khi yêu thì sĩ diện đàn ông có là gì với nụ cười của người mình yêu... Yêu là bao dung, yêu là cảm thông, yêu là thấu hiểu, yêu là ủng hộ, yêu là nỗi vất vả có thể cảm thông, là sự bất đắc dĩ có thể hiểu.
Anh chấp nhận vì cô vì tình yêu của họ mà sẵn sàng thấu hiểu và cảm thông...
Giản Bình nằm im để mặc anh ôm... vuốt ve khuôn mặt cô... qua mấy giây cô mới nũng nịu lên tiếng...."Anh ăn mì để nguội... còn uống trà nữa"
Giọng nói vẫn còn chút man mác giận dỗi... anh lại hôn lên cái miệng còn đang phụng phịu...
-Ừ.. ăn cùng anh nhé
Cả buổi tối cô cũng không ăn gì... nghe anh nói đến.. cô mới cảm thấy đói... chần chờ vài giây miễn cưỡng gật đầu...
Trên chiếc ghế sopha... Trương Hải đút mình một đũa... sau đó anh cẩn thận đút cô một đũa... mỗi người một miếng.. chẳng mấy chút cái tô sạch loáng..... Cả buồi tối tâm trạng nặng trĩu cuối cùng cũng được thả lỏng... Hai người lại quấn chặt nhau không rời.....
******************
Joll gõ nhẹ cửa... rồi mới tiến vào..."Trương Tổng xe đang đợi phía dưới..."
Lúc này Trương Hải mới nhìn chiếc đồng hồ trên tay..."Ừ... tài liệu này đã ký xong.. Cậu xem mà lo liệu... tôi có việc đi trước đây...?"
-Vâng..
Trương Hải hài lòng... mặc áo khoác.. rồi ung dung ra cửa...
Joll cầm tập hồ sơ đi theo Trương Hải phía sau...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!