Người thông minh như Trương Hải cũng có lúc bị nhóc con trước mắt làm cho mù mờ... Anh cau mày nhìn khuôn mặt trước mắt ngày càng ửng đỏ... môi hồng cắn nhẹ..
ngại ngùng nhìn anh... Bỗng Trương Hải bừng tĩnh... Chắc chắn bảo bối nhà anh lại bị các chị em tốt của cô dạy hư nữa rồi... nhìn xem nhóc con nhà anh đơn thuần trong sáng... Nhưng anh lại thích câu hỏi này của cô... vì đêm nay anh cũng không có ý định bỏ qua cho cô và kiên nhẫn chờ đợi nữa... anh đã cho cô quá nhiều thời gian rồi...
Trương Hải buồn cười... nghiêm mặt trêu cô..."Là chuyện gì... em nói gì anh không hiểu"
Giản Bình ngẩng mặt nhìn anh đầy tội nghiệp...
-Là chuyện ấy
"Chị Linh nói... em.... em không cho anh" ăn no
"... sẽ có người phụ nữ khác thay em làm chuyện đó"
Giản Bình nói xong cả mang tai cũng đỏ bừng.. nhưng ánh mắt vô tội... chẳng hiểu sự đời nhìn anh chăm chú... Trương Hải thở dài trong lòng...
Ôi! Xem tiểu quỷ nhà Hàn Thiên... hết lời chỉ dạy lại đem những điều này ra nói... cái gì mà người phụ nữ khác... anh đây chỉ cần bảo bối nhà anh là đủ.....
Anh ôm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô... cụng trán vào trán cô thì thầm..."Anh không cần những người phụ nữ khác.. anh chỉ cần em...."
Giọng anh rất ấm áp...... dễ dàng xoa dịu những rối rắm trong lòng cô...
Giản Bình nhìn sâu vào đôi mắt nóng bỏng của anh... cô níu cổ áo anh... như cần sức mạnh để thốt nên lời...
Người ta nói phụ nữ rất thích lời ngon ngọt quả không sai... huống chi Giản Bình non nớt..."Thật... thật không... anh không được nói dối nhé""Vậy em có đồng ý cho anh" ăn no không Tiểu Bình?
Trương Hải tà tứ... cạ chóp mũi vào mũi cô... vuốt nhẹ gáy tai bé xíu của cô... hơi thở của anh phả vào mặt khiến cả người Giản Bình run lên.. Cô nuốt nươc bọt mấy lần... mới ngại ngùng gật đầu....
Trương Hải phấn khích... hạnh phúc như được đặc ân xá... nhưng anh không vội vả... anh ôm mặt nhẹ nhàng cho cô từng nụ hôn vụng vặt... mắt... mũi... rồi nhẹ nhàng ma sát hai môi lại với nhau... Hai bàn tay nhỏ nhắn bấu víu cổ áo anh... bàn tay lớn của Trương Hải.... như có lửa... vuốt ve từ bờ vai mãnh khảnh sang vòng eo nhỏ nhắn... xuống cái mông căng tròn... nụ hôn ngày càng mãnh liệt... lưỡi anh không ngừng phiêu du trong miệng cô... cái miệng nhỏ bị anh tách ra... quấn lấy đầu lưỡi của cô chơi đùa....
-Ừm...
Tiếng than nhẹ yếu đuối bật ra... vừa đáng yêu lại quyến rũ... khiến cả người Trương Hải máu sôi sùng sụt... Anh nghiêng người đặt cô xuống nệm... môi vẫn mút chặt môi cô.... Hai người hôn nhau nhiều lần... nhưng nụ hôn hôm nay vô cùng khác xa với mọi lần..... anh quyến luyến trong từng hơi thở cùa cô... nụ hôn trôi qua ngày càng sâu... cô phải ngửa đầu.... để phối hợp với anh...."Bảo bối... em có yêu anh không?"
Anh lưu luyến ngừng lại nụ hôn.. nhưng môi anh vẫn kề cận môi cô... khi nói chuyện sẽ va chạm vào nhau... Giọng Trương Hải khản đặc... hơi thở dồn dập...
Giản Bình bị anh ôm trong người... cô có gắng hít lấy không khí... bờ ngực phập phồng... Sau khi lấy lại hơi thở... bàn tay nhỏ nhắn đưa lên xoa khuôn mặt anh...
-" Em... em không biết tình yêu là như thế nào? Nhưng em biết mình yêu anh... Vì khi anh đi Mỹ... một ngày với em rất dài... em rất nhớ anh.. muốn được nghe giọng nói... muốn được anh ôm khi ngủ... Em chợt nhận ra...
nếu một ngày nào đó anh vĩnh viễn không bên cạnh em nữa... em sẽ ra sao... Chỉ bốn ngày đã khổ sở như vậy...
Nếu thế cả đời sẽ ra sao...??
Hải... từ nhỏ em đã thiếu thốn tình thương...
nên em sợ mình ngộ nhận tình cảm của anh là tình thân... nhưng không phải. Em thích anh ôm em, hôn em, cưng chìu em, em rất khó chịu khi thấy các cô gái khác nhìn anh yêu thích anh... nơi này vô cùng khó chịu...
Tất cả những chuyện này... có phải là Yêu không anh?.. Em... ừm.....
"Giản Bình cau mày đón nhận nụ hôn như vũ bão của anh... Sao hỏi cô... mà không cho cô nói hết... Cô còn muốn nói" Em yêu anh " nha...
Lời cô nói chưa hết đã bị môi anh chặn lại....
Anh hiểu rồi... anh đã hiểu.. bảo bối của anh đơn thuần... cô đã yêu anh.. chỉ là cô không biết cách bày tỏ mà thôi....
Lần này anh hôn cô rất mạnh... Trong đời Trương Hải chỉ một người phụ nữ là Giản Bình, kỹ thuật hôn của anh thật ra rất bình thường, nhưng do tình yêu bùng cháy, tình cảm nồng đậm mãnh liệt, anh làm theo bản năng, đầu lưỡi nóng hổi của anh cuốn lấy cô vẫn khiến cô hoàn toàn chìm đắm.
Trong nụ hôn sâu cuồng nhiệt của anh, cô chỉ cảm thấy cơ thể ngày càng nóng ran, nơi bí mật phái nữ ngày càng nóng và khó chịu..."Ngoan đừng sợ, giao cho anh được không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!