Giản Bình mím môi... mắt tròn lo lắng nhìn ba người trước mặt...
-" Tiểu Bình... chị hỏi là do em không cho... hay Trương Hải không đòi hỏi?"
Tuyết Thanh lấy lại bình tĩnh, nhẹ nhàng hỏi rõ..... quanh Trương Hải bắt đầu xuất hiện tiểu tam rồi... cô phải giúp em gái nhỏ của bọn họ mới được.... Hiền lành như nhóc con này... làm bọn họ cảm thấy thật lo lắng...
Thấy mặt Giản Bình ngày càng đỏ.... Nhìn hết Tần Lam cũng đang cắn môi nhìn cô... Tống Linh nghiêng đầu vẻ mặt chăm chú đang sẵn sàng lắng nghe...
Giản Bình cúi mặt, hai tay xoắn vào nhau... đem hết sự việc kể lại cho họ nghe... Đêm nào anh cũng ôm cô, thân mật với cô chỉ là.... chỉ là...
-" Ôi.... chồng nhà chị mà được một nửa như anh Hải của em thì còn gì bằng.... Đúng là quá quân tử mà... Anh ấy tôn trọng em.. cho em thời gian.. sợ em sau này sẽ hối hận.. nên mới không thúc ép em đấy...."
Tuyết Thanh nghĩ đến bạn trai nhà người ta.. sao mà tình tốt đến thế... nhớ lần đầu tiên của mình là máu cô lại sôi lên... Sau này cô cũng đem chuyện này kể cho Dương Phong nghe... còn nhắc lại chuyện củ... mắng nhiếc anh ấy mấy câu... Dương Phong hầm hực:
-" Em đừng tưởng cậu ta vẻ ngoài đàng hoàng... hành xử tử tế... Cậu ta là cáo già lâu năm đấy... Lùi một bước để tiến ba bước...
Quân Tử... dám nghĩ dám làm là chồng em đây này "
Còn hiện tại ngoài Tuyết Thanh...
Tần Lam cũng im bật, mím môi.. cũng cùng suy nghĩ như Tuyết Thanh... Chỉ Tống Linh là ngoại lệ... miệng cười tủm tỉm.. đêm đầu tiên của cô và Hàn Thiên điều tự nguyện... và vô cùng ngọt ngào...
-" Tiểu Bình em yêu anh Hải không?"
Tống Linh vuốt nhẹ tóc Giản Bình....
Giản Bình ngại ngùng gật đầu... chỉ là ngại ngùng không một chút đắn đo suy nghĩ...
-" Tiểu Bình... Vậy em phải suy nghĩ lại chuyện này biết không? Anh Hải là người đàn ông tốt... anh ấy sẽ không để em chịu tổn thương..."
Giản Bình ngoan ngoãn gật đầu... Cô hiểu ý Tần Lam... Hơn ai hết cô hiểu được tình cảm Trương Hải đối với mình.... Bốn cô gái nói thêm vài câu.. rồi mới trở vào... Bọn đàn ông.. trong này cũng vui vẻ tâm sự....
-" Sao đi lâu thế "
Trương Hải ôm lấy Giản Bình... anh hơi ngà say... thì thầm bên tai cô... bỗng Giản Bình quay đầu nhìn anh.... Nhớ đến chuyện lúc vừa rồi... cả người Giản Bình nóng ran...
-" Không có gì... anh uống ít thôi "
Trương Hải hôn nhẹ lên khóe miệng của cô.. nhìn dưới ánh đèn nhạt... bé con của anh.. đơn thuần mà xinh xắn... vẻ mặt ngây thơ, khiến người khác muốn yêu thương...
Cả bọn chơi đến gần khuya... mới chịu ra về...
Khi cả nhóm đi xuống tầng một... cả quán Bar ồn ào tiếng nhạc... không khí về khuya ngày càng huyên náo... và nóng lên... Những cô gái xinh đẹp mặc những bộ quần áo thiếu vải không ngừng uốn éo... nhún nhảy trên sàn...
Quan sát thấy bốn người đàn ông tuấn tú... khí thế bức người đang trên lầu đi xuống.. bọn họ không ngừng liếc mắt đưa tình... Nhưng tiếc rằng bốn người đàn ông xem như không thấy, chỉ một mực ôm các cô gái của mình...
Nhưng trong mắt các cô gái nhỏ thì không thể xem như không thấy gì... Tống Linh lầm bầm... bĩu môi... Hàn Thiên buồn cuòi hôn lên khuôn mặt không vui của vợ...
Người có lẽ tâm tình không tốt nhất đó là Giản Bình.. cô thấy rất rõ nhiều người con gái ngoài hình vô cùng xinh đẹp nhìn Trương Hải như nhỏ vãi... làm trong lòng Giản Bình rất khó chịu...
-" Hải... đúng là anh rồi... em còn tưởng mình nhìn nhầm "
Khi mọi người chuẩn bị bước ra cửa... một cô gái xinh đẹp... có vẻ ngoài rất sành điệu.. máy tóc nâu uốn loạn kiểu cách buông xõa... chiếc áo ngắn... không thể che hết cái eo nhỏ nhắn của cô gái... đi đôi cùng chiếc váy da màu đen ngắn cũn... Vóc dáng nóng bỏng.. khiến các tay săn mồi nơi này phải ngoái nhìn....
Sau mấy giây quan sát người trước mắt... Trương Hải mới khách sáo lên tiếng..
-" Triệu Vân.. Em về nước rồi sao?"
Ba người đàn ông còn lại khi nghe cái tên này bỗng cười nhạt.... nói với Trương Hải vài câu rồi họ rời đi trước.... Ba cô gái nhỏ quay sang nhìn Giản Bình cười trấn an... nhưng khi nhìn cô gái kia thì đầy vẻ thù địch...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!