Chương 43: (Vô Đề)

Bạch Tinh Tinh chỉ ăn một phần ba cơm đã no, nửa ống cơm còn lại được bọc bằng lá dong, định để dành ăn tối.

"Chúng ta đi bây giờ luôn sao?" Bạch Tinh Tinh ngồi xổm bên bờ sông, dùng cỏ nước để làm sạch răng, không ngẩng đầu lên hỏi.

"Vậy đi thôi." Curtis bơi lên bờ, lần lượt đeo hành lý lên người: "Không về thác nước nữa, kẻo làm cô bị ướt."

Bạch Tinh Tinh im lặng súc miệng, ăn no xong tinh thần khá hơn nhiều, chỉ là cơ thể vẫn còn hơi lạnh. Đứng dậy nhìn Curtis, cô tức khắc "phụt" một tiếng cười.

Chỉ thấy trên người Curtis treo lỉnh kỉnh chai lọ, túi lớn túi nhỏ, trông rất giống một người bán hàng rong đi khắp hang cùng ngõ hẻm.

Vừa rồi cô bị kiệt sức nên mới không chú ý đến tạo hình hài hước của Curtis.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu

Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.

Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt

Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.

Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

"Cô cười gì vậy?" Curtis khó hiểu nghiêng đầu nhìn Bạch Tinh Tinh. Theo động tác của hắn, những ống tre trên người va vào nhau tạo ra tiếng "cộc cộc".

"Phụt phì!" Bạch Tinh Tinh càng muốn cười hơn, nhưng cô thật sự không muốn cười với Curtis, nên mím môi cố nhịn, vai run lên, khuôn mặt trắng như tuyết cũng ửng hồng, trông sắc mặt khá hơn nhiều.

Curtis tuy không hiểu, nhưng thấy Bạch Tinh Tinh vui vẻ, trong lòng cũng vui lây, "Thân trên của ta treo nhiều đồ, ôm cô có thể sẽ làm cô không thoải mái, cô ngồi trên đuôi ta đi."

"Sao cũng được." Bạch Tinh Tinh chỉ cầm nửa ống cơm và một ống nước của mình, đứng bên cạnh đuôi của Curtis.

Đuôi của Curtis nhẹ nhàng cuộn lấy Bạch Tinh Tinh, để cô ngồi trên đuôi, lưng còn có thể dựa vào đó. Hắn cứ giữ nguyên hình thể cuộn tròn này mà di chuyển, hành động vậy mà cũng không bị ảnh hưởng.

Bạch Tinh Tinh vắt chéo chân đặt trên thân rắn, chân sẽ đung đưa theo nhịp lắc lư của đuôi, cảm giác giống như chơi đánh đu, khá thoải mái.

Curtis không đi về hướng thác nước, vì hang ổ của hắn ở đó phải đi qua một bức màn nước, sẽ làm ướt người Bạch Tinh Tinh. Cho nên hắn đến một hang ổ tạm thời khác của mình.

Cũng là ở bên hồ, hồ nước như một dải lụa xanh biếc uốn lượn giữa các ngọn núi, hang ổ nằm trong một hang đá tự nhiên trên một ngọn núi đá nào đó.

Không khí trong hang đá trong lành thấm người, không có mùi tanh ẩm ướt của hồ nước, cũng không có sự ẩm ướt nặng nề của hang động sau thác nước, là hang rắn thoải mái nhất mà Bạch Tinh Tinh từng thấy của Curtis.

Nhưng Bạch Tinh Tinh vẫn đề cao cảnh giác, kín đáo đi vào trong cùng, cách Curtis rất xa.

Cô vẫn chưa quên mục đích của thú lang thang khi bắt mình, đến nơi ở mới là nguy hiểm nhất.

Curtis lần lượt dỡ hành lý xuống, vẫy tay với Bạch Tinh Tinh: "Lại đây."

"Làm gì?" Bạch Tinh Tinh căng thẳng nhìn chằm chằm Curtis.

Curtis nhíu mày, sao Tiểu Bạch đột nhiên lại phòng bị mình? Ký ức truyền thừa quả nhiên không sai, lòng dạ giống cái, mò kim đáy bể.

Curtis ít nói, nhưng hắn là một người hành động tuyệt đối. Thấy Bạch Tinh Tinh không cử động, hắn vung đuôi một cái đã cuộn cô đến bên cạnh mình.

Bạch Tinh Tinh sợ hãi đặt tay lên lồng n.g.ự. c lạnh lẽo của Curtis, "Anh làm gì vậy!"

Curtis nói: "Làm quần áo mới cho cô."

"Quần áo mới?" Bạch Tinh Tinh trong lòng nhẹ nhõm, "Da thú ở đâu ra?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!