Trúc Chi mệt mỏi trả lời anh của mình:
"Chuyện gì nữa vậy?"
"Ở đây là nhà anh. Em coi đi, nào là ma, nào là quỷ, rồi cả ông thần. Anh không biết tại sao anh nhìn được những thứ này. Em nói đi, anh có đôi mắt âm dương hay anh là pháp sư?"
Huyết Yêu cười cười:
"Cậu là người trần mắt thịt không nhìn thấy được đâu, yên tâm đi. Chỉ là, có mặt của Vô Âm nên ta dùng thần lực của mình trong nhà cậu. Do đó, cậu mới có thể nhìn thấy ma."
Ngọc Huyền nói chen vào:
"Rút cuộc có chuyện gì, mọi người giải thích cho tui biết đi."
Trúc Chi tóm tắt lại câu chuyện:
"Vô Âm là nửa quỷ nửa thần. Anh ta bị trói buộc bởi một lời nguyền.", Trúc Chi không cho Ngọc Huyền hỏi mà nói tiếp, "Đừng hỏi tui lời nguyền đó là gì. Tui không biết đâu."
Trúc Chi nhìn Vô Âm rồi nói tiếp:
"Có kẻ đã sử dụng một câu thần chú, triệu hồi Vô Âm, đồng thời đốt tên tuổi lẫn một vật trên cơ thể của bồ, tui mạn phép đoán đó là một sợi tóc. Vì sợi tóc dễ lấy nhất. Vô Âm do mắc phải lời nguyền giết chóc nên mới ra tay giết hại bồ. Anh ta không chủ tâm giết chết bồ đâu. Anh ta cũng rất đau khổ khi làm những chuyện anh ta không muốn. Bồ hiểu chưa?"
Ngọc Huyến hất đầu về phía Vô Âm hỏi:
"Vậy sao hắn ta lại ở đây được?"
Trúc Chi chậm rãi nói:
"Tui là nạn nhân tiếp theo của kẻ giết người thật sự."
"Cái gì?", Ngọc Huyền quan tâm, "Rồi có sao không?"
Trúc Chi cười cười:
"Bồ lo cho tui hả?"
Ngọc Huyền bĩu môi. Trúc Chi nói tiếp:
"May mà Vô Âm là bạn của Huyết Yêu. Nên tụi này mới phải ngồi xuống nói chuyện đây. Tụi này đang muốn tìm kẻ đã triệu linh hồn của Vô Âm."
"Có cách nào tìm ra được kẻ đó không?"
"Một trong bốn người bạn của anh Thanh: chị Nhi, anh Thắng, anh Thành và anh Hòa. Bồ cũng biết, hôm nay là ngày hẹn ra mắt của tui với đám bạn của anh Thanh. Chỉ có bốn người đó tiếp xúc với tui thôi. Hơn nữa, tui đã khẳng định vụ giết người liên quan đến tình cảm nam nữ. Có kẻ ghen tức việc tui với anh Thanh hẹn hò, nên đã triệu hồi Vô Âm tới giết tui."
Tuấn Tú dơ tay lên:
"Khoan. Anh có nghe lầm không? Hẹn hò với thằng nào tên Thanh? Thằng đó là ai? Em làm sao biết thằng đó?"
Trúc Chi lườm anh mình một cái:
"Người ta lớn tuổi hơn anh đó. Người ta còn từng làm cả cảnh sát nữa kìa."
Tuấn Tú há hốc mồm không biết nói gì. Nhất Uy cười rộ lên:
"Hai người đó chỉ giả vờ đang hẹn hò thôi. Tụi em phải làm như vậy để điều tra án, có em ngồi bàn ké bên nghe lén nữa mà."
Trúc Chi cũng bật cười ha hả:
"Manh mối đã có. Chị Nhi là tình nghi số một, vì chỉ có tình cảm sâu đậm với anh Thanh. Nhưng mà chúng ta cũng không thể cứ tiếp tục đoán mò được. Làm cách nào để biết người đã triệu hồi Vô Âm đây chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!