Chương 25: Hậu duệ thần kim quy

Trúc Chi trấn an Ngọc Huyền:

"Cứ đi đi. Người đó không hại bồ đâu."

Ngọc Huyền bớt căng thẳng hẵn. Cô nói gót theo Huyết Yêu. Đầu ngập tràn những câu hỏi vì sao: vì sao người đó lại muốn cô rời đi? Vì sao người đó có thể nhìn thấy cô? Người đó muốn gì ở cô?

Thiên Thanh cũng đồng ý với Huyết Yêu:

"Thầy ấy nói đúng. Chuyện này cứ để cảnh sát lo. Mấy đứa còn nhỏ, nếu cứ dính líu vào chuyện này, sẽ nguy hiểm đến tính mạng."

Thanh Lâm gật đầu tán thành. Cậu nói:

"Hôm nay, tụi em hẹn anh đến đây để giải quyết vụ án của chị Huyền. Ngân Chi nói phải có anh mới chịu nói ra kế hoạch."

Trúc Chi vỗ đùi:

"Suýt nữa thì quên. Mấy ngày nay, đầu em như muốn nổ tung, phải giải quyết từng chuyện một mới được an lòng. Như vậy nhé, vì chúng ta muốn biết vụ án của Huyền có phải liên quan đến tình cảm nam nữ hay không. Nên em nảy ra ý định: em sẽ đóng giả làm bạn gái của anh."

Nhất Uy và Thanh Lâm đồng thanh gào lên:

"CÁI GÌ?"

Trúc Chi liếc xéo hai thằng bạn của mình, mặc kệ họ, cô nói tiếp:

"Anh phải hẹn cả đám bạn của anh gặp nhau vào chủ nhật tuần này. Anh cứ nói là muốn giới thiệu bạn gái cho họ biết mặt. Sau đó, tụi mình giả bộ tình tứ một chút."

Thanh Lâm không giấu nỗi cơn ghen rên nhẹ:

"Tình tứ?"

Cũng may không một ai nghe thấy Than Lâm nói. Nếu không người ta sẽ nghi ngờ cậu đang có tình cảm đặc biệt dành cho Trúc Chi mất.

Nhất Uy hơi lo lắng:

"Nếu chị Nhi thật sự liên quan đến vụ án này, cậu có thể gặp nguy hiểm đó."

"Sợ gì. Có anh Thanh đi chung với tui mà. Anh Thanh từng làm cảnh sát, nghĩa là anh ấy có võ đầy mình rồi còn gì."

Nhìn mặt ba anh nam cứ đần ra, Trúc Chi sốt rụt:

"Còn suy nghĩ gì nữa? Đó là cách duy nhất rồi. Nếu chị ta là hung thủ thì nhất định lần này sẽ không để anh Thanh rơi vào tay đứa con gái khác. Nhất định chị ta sẽ ra tay một lần nữa. Tụi mình chỉ chờ có vậy để bắt thóp chị ta thôi. Bộ mấy người không muốn tìm ra hung thủ hay sao?"

Thanh Lâm bất lực:

"Muốn thì muốn. Nhưng cậu cũng không nên hiến thân làm mồi nhử."

Thiên Thanh thật lòng nói:

"Anh rất cảm ơn tấm lòng của em. Nhưng anh cũng đồng tình với hai thằng kia. Anh không thể để em mạo hiểm được."

Trúc Chi nổi điên, không còn giữ được bình tỉnh quát:

"Vậy thì mấy người ngồi đó chờ hung thủ ra tự thú đi."

Ba người kia bị Trúc Chi làm cho giật mình. Họ đưa mắt nhìn nhau. Thú thật, họ phải công nhận: cô gái trước mặt bọn họ có lá gan rất lớn, sao một cô gái có thể tự biến mình thành mồi nhử mà không hề nao núng hay sợ hãi như vậy?

Thiên Thanh quyết đinh:

"Được rồi. Vậy chủ nhật này, anh qua đón em. Ăn mặc đẹp một chút đừng làm anh mất mặt."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!