Chương 22: Bắt đầu điều tra

"ANH HAI.", Thanh Lâm lao tới đỡ Thiên Thanh dậy, "Chuyện quái gì vậy?"

Thiên Thanh cũng không hiểu chuyện gì đã diễn ra. Anh chỉ cảm giác như có người dùng toàn lực xô ngả anh.

Trúc Chi hoang mang ra hiệu cho Nhất Uy đưa hai người kia rời đi, còn mình nhào vào ôm Ngọc Huyền lại. Cô nói nhỏ:

"Bồ làm gì giữa ban ngày ban mặt vậy hả?"

"Thả tui ra. Mười năm trời, tui đã chờ ngày này quá lâu rồi."

Ngọc Huyền ném Trúc Chi sang một bên. Trúc Chi ngã mạnh xuống đất, mông va vào nền nhà. Cô như nghe được tiếng vỡ vụn xương chậu của mình. Cô bò dậy một cách khó khăn, chạy tới túm lấy tóc của Ngọc Huyền lại. Cô không giữ được bình tỉnh, quát:

"Chưa biết có phải anh ấy không. Bồ tính mất kiểm soát rồi biến thành quỷ sao?"

"Nhưng bồ cũng nói gã ta chính là nghi phạm mà."

"Tui nói người ta là nghi phạm chứ có nói người ta là hung thủ đâu? Tụi này đã nói sẽ giúp bồ điều tra ra hung thủ, nhưng bồ cứ nổi điên vô cớ như thế, sao tụi này tiến hành điều tra được?"

Ngọc Huyền giậm chân tại chổ, giận dỗi:

"Có nổi giận vô cớ đâu. Vừa nhìn thấy anh ta là máu nóng trong người nổi lên. Chẳng hiểu sao."

Trúc Chi liếc lấy liếc để Ngọc Huyền, đay nghiến:

"Suýt chút nữa là bại lộ chuyện ma quỷ có thật. Cũng chẳng thèm nghĩ đến việc tụi này sẽ giải thích sao với "tình lang" của bồ."

Ngọc Huyền đỏ mặt, cắn môi:

"Tình lang gì chứ."

"Đừng có mà xạo. Tui nhìn thấy cái mặt của bồ là tui biết rồi: Thích người ta muốn chết đi sống lại luôn rồi. Bây giờ đi theo và đừng hòng làm ra bất cứ điều gì nữa đấy. Hiếm khi, anh ấy xuất hiện tại đây, tụi này sẽ tìm cách gợi chuyện một chút. Nếu không thì bồ cứ đi đâu đó đi, tụi này sẽ báo cáo lại cho bồ sau."

"Không.", Ngọc Huyền lắc đầu, "Tui muốn xem xem hắn nói gì."

Trúc Chi xoa xoa xương chậu của mình, rên lên. Ngọc Huyền cảm thấy có lỗi vì đã làm đau bạn của mình. Cô cúi đầu nói "Xin lỗi", rồi tự quyết tâm giữ bình tỉnh, không làm chuyện gì có lỗi nữa.

Căng

-tin trống trơn, chỉ có Thanh Lâm, Thiên Thanh và Nhất Uy đang ngồi. Trúc Chi mon men tới ngồi xuống gần Nhất Uy. Cô hỏi:

"Anh không sao chứ?"

"Anh không sao. Chắc do anh hụt chân.", Thiên Thanh đáp.

Nhất Uy ném ánh nhìn tà ác sang Ngọc Huyền, khiến cô bạn ma cúi đầu nhìn xuống chân của mình. Sau đó, cô lại ngước lên nói "Xin lỗi!" với Nhất Uy. Nhưng câu xin lỗi của cô vẫn không có tác dụng gì cả. Rõ ràng, Nhất Uy đang rất giận cô.

"Em là bạn gái của đứa nào trong hai đứa này?", Thiên Thanh chọc ghẹo Trúc Chi.

Thanh Lâm lén nhìn Trúc Chi như đang chờ đợi câu trả lời. Nhưng Nhất Uy lại là người đáp:

"Tụi em là bạn thân. Không có ai hẹn hò với ai đâu."

"Phải đó.", Trúc Chi khẳng định, "Tụi em còn nhỏ mà."

Trúc Chi nhìn Thiên Thanh, tò mò:

"Nhưng mà em nghe Lâm nói anh không làm cảnh sát nữa mà mở phòng thám tử hả? Sao vậy?"

"Mới lần đầu gặp mặt đã hỏi ngay câu khó trả lời nhất. Không hổ danh là bạn của hai thằng này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!