Tôi đau khổ vò đầu, còn đang loay hoay không biết nên mở lời với mẹ về chuyện của Lục Triệt thế nào, không ngờ Lục Triệt lại bất ngờ thò đầu vào, cười tươi như hoa nhìn vào màn hình:
"Chào dì, dì xem cháu làm đối tượng xem mắt của Tinh Tinh có được không ạ?
"Tôi và mẹ tôi đều ngây ngẩn cả người. Nhưng chưa đầy hai giây sau, mẹ tôi đã cười tươi rói gật đầu lia lịa:"Được được, tất nhiên là được rồi, dì cảm thấy vô cùng phù hợp!"
Hừ, tôi cũng thấy Lục Triệt nhà tôi siêu cấp phù hợp!
"Đã như vậy thì Tinh Tinh con mau dẫn bạn trai về nhà cho mẹ xem mặt, rồi chuẩn bị chuyện kết hôn luôn."
Mẹ tôi vội vàng hấp tấp khiến tôi sững sờ: "Có cần phải gấp gáp như vậy không?"
"Con không nhìn lại xem mình bao nhiêu tuổi rồi à!"
Cho tới bây giờ mẹ tôi chưa từng thiếu ánh mắt khinh thường, khiến tôi hoang mang nhìn về phía Lục Triệt: "Chẳng lẽ em già lắm rồi sao?
"Lục Triệt bật cười, xoa đầu tôi: 🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟"Trong lòng mỗi bà mẹ giục cưới, con cái luôn là món nợ đời chẳng ai thèm rước."
Tôi gật gù đồng tình.
Dẫn Lục Triệt về nhà thì được nhưng chuyện kết hôn thì không cần vội!
13
Tuy nhiên, người tính không bằng trời tính.
Ai mà ngờ được Lục Triệt lại mang theo cả sổ hộ khẩu đến nhà tôi, mà tửu lượng của anh ấy đúng là không được tốt lắm.
Uống ba ly là gục, lại còn cứ khăng khăng đòi đi đăng ký kết hôn với tôi.
Bố mẹ tôi với tốc độ ánh sắng lập tức đưa sổ hộ khẩu vào tay tôi, sau đó còn dùng ánh mắt kiểu như tôi vừa trúng số độc đắc tiễn tôi ra khỏi cửa.
Tôi buồn bực hết sức.
Một người rồi lại một người, sao lại chẳng ai có tí đạo đức nào vậy?
Tôi nghĩ bụng: Chắc là Cục dân chính sẽ không cho người say rượu đăng ký kết hôn đâu.
Ai ngờ vừa bước chân vào Cục dân chính, Lục Triệt đã tỉnh rượu ngay. Tôi: "...
"Cả đời này con đường dài nhất mà tôi từng đi chính là đường lừa tình của người họ Lục này! Đã tới rồi, không đăng ký thì đúng là không biết ăn nói sao cho phải, vậy nên người dự định ít nhất phải ba năm nữa mới kết hôn như tôi chỉ ba tháng sau đã cầm giấy chứng nhận kết hôn trong tay. Lục Triệt ôm quyển sổ đỏ cười như tên ngốc, còn tôi thì mặt mũi tràn đầy phiền muộn:"Anh đây là đang lừa gạt kết hôn!"
Rõ ràng là ngàn ly không ngã, mà lại cố tình ba ly đã say với tôi!
"Đàn ông không say, phụ nữ lấy đâu ra cơ hội chứ?"
Lục Triệt cười rạng rỡ, nhẹ nhàng kéo tôi vào lòng:
"Em sớm đã muốn chinh phục anh rồi, mà anh cũng nói rồi đấy, chỉ cần là em, nửa ly anh cũng gục."
"Cuối cùng anh cũng chuyển chính thức rồi.
"Tôi cứ tưởng anh ấy nói đùa. Ai ngờ, anh ấy vậy mà lại thật sự nghiêm túc với tôi."Vợ ơi, hôn một cái... đừng bĩu môi nữa, tối nay em toàn quyền xử trí anh, được không?
"Nụ hôn của anh ấy nhẹ như mưa bụi rơi xuống môi tôi, ngọt ngào như mật trong hoa xuân. Tôi vốn không hề giận anh ấy, chỉ cần anh ấy dỗ dành một chút, tôi cũng thuận thế mỉm cười hờn trách:"Vậy thì phạt anh tối nay ngủ sofa.Anh ấy xụ mặt:Ngày mai, ngày mai ngủ sofa có được không?"
"Tại sao?"
"Bởi vì hôm nay là ngày nhận giấy kết hôn, đêm động phòng hoa chúc, xuân tiêu một khắc đáng giá ngàn vàng!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!