Chương 3: (Vô Đề)

4

Bạn thân vừa rời đi, trong xe liền yên tĩnh như một đêm tuyết rơi.

Tôi rụt cổ không dám nói lời nào, lòng bàn tay đổ mồ hôi nóng hổi vì căng thẳng, chỉ mong chui được vào đâu đó để trốn.

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

"Xuống xe đi."

Lục Triệt quay đầu lại, cười nhẹ với tôi. Tôi lập tức lỡ lời: "Anh chịu để em về nhà rồi à?"

Trời đất ơi, tôi đang nói cái gì vậy?

Khi kịp phản ứng tôi chỉ hận không thể cắn đứt lưỡi mình cho rồi, còn Lục Triệt thì bật cười, lắc đầu:

"Anh đáng sợ đến thế à?"

Ơ...

Anh ấy chẳng đáng sợ chút nào, ngược lại, điểm nào cũng vừa đúng gu thẩm mỹ của tôi.

Quan trọng là lần đầu tiên tôi được ở gần nam thần, căng thẳng lắm chứ!

"Không, cảm ơn... không phải, không phải, ý em là, anh không đáng sợ chút nào, em rất thích anh... không đúng, không đúng, ý em là em không ghét anh!"

"Thôi quên đi, anh cứ như em chưa nói gì hết."

Tôi ôm mặt, chỉ muốn độn thổ.

Cũng coi như rút ra được chân lý: Tuyệt đối không nên ở riêng với nam thần! Nếu không thì chính mình còn không hiểu mình đang lảm nhảm cái gì!

Tôi giống như một con đà điểu, chỉ hận không thể vùi mình xuống đất nhưng rồi không gian yên tĩnh trong xe lại vang lên tiếng cười vui vẻ của Lục Triệt: "Anh biết em rất thích anh. Cho nên anh có vinh hạnh được mời em ăn tối không?"

Hả?

Tôi đỏ mặt ngẩng đầu lên, đúng lúc bắt gặp ánh mắt dịu dàng chứa đầy ý cười của anh ấy: "Cùng nhau ăn tối, được không?"

Tất nhiên là được rồi!

Tôi ngốc nghếch gật đầu, khoé miệng không kiềm được mà cong lên.

Chỉ cần anh ấy không chê tôi ăn nói vụng về là được rồi.....

Nhà hàng là do Lục Triệt chọn, không gian yên tĩnh, tao nhã, lịch sự, bầu không khí rất thích hợp để dùng bữa.

"Em muốn ăn gì?"

Lục Triệt đẩy thực đơn về phía tôi, ra hiệu để tôi gọi món nhưng tôi giữ nguyên tắc "nói ít sai ít", chỉ mỉm cười lắc đầu: "Gì cũng được ạ."

Hôm nay đi ra ngoài quên khóa miệng lại, bây giờ nếu có thể không nói, tôi sẽ cố gắng không nói.

Hơn nữa là ăn cơm cùng nam thần, món nào cũng sẽ thấy ngọt ngào.

Anh ấy cười lắc đầu, nhận lấy thực đơn.

Đợi món anh được mang lên, tôi mới phát hiện, Lục Triệt gọi đều là món tôi thích ăn!

Người này đã cố ý tìm hiểu trước sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!