Chương 30: Đáp ứng cầu hôn

Mấy ngày trôi qua, Hạ Hầu Phái rất an phận. Cô vốn cũng không ồn ào, ngày thường cũng chỉ ngẫu nhiên lộ mặt ở mấy Vương phủ, phủ công chúa.

Đoạn thời gian này, những địa phương này cũng không đi nữa rồi, vị vương nào cùng công chúa nhà có chúc thọ hoặc việc vui, cô cũng chỉ đưa quà tới, người không tới.

An phận thì thời gian đọc sách liền nhiều hơn, Hạ Hầu Phái làm việc chăm chú, tự nhận thực nghiên cứu, không hiểu thì đi hỏi ngoại tổ phụ.

Vài lần hỏi, Hạ Hầu Phái nhạy cảm phát hiện, giải thích của ngoại tổ phụ rất khác biệt. Mấy lần, Thôi Viễn Đạo giải thích nghi vấn, giải thích đến thập phần tỉ mỉ, chẳng những giải thích mặt chữ cùng kinh nghĩa, còn liên hệ tới trị quốc.

Thôi Viễn Đạo dạy cô cái gì, Hoàng hậu không có khả năng không biết, Thôi Viễn Đạo bỗng nhiên thay đổi cách dạy, tất nhiên là vì Hoàng hậu đổi ý.

Hạ Hầu Phái nội tâm không biết là tư vị gì, cô vừa hạ một cái quyết định sẽ không phụ thuộc Thái tử nữa, chính mình đi tranh thủ, A nương liền đem thứ cô cần đến. Cô cũng không cho rằng, là huyết thống thì đương nhiên phải đối xử tốt với nhau.

Cho nên, cô cũng không oán Hoàng đế bất công, cho nên Hoàng hậu đối với cô mỗi một phần tốt cô đều khắc sâu vào lòng.

Cô sống 2 kiếp cũng sẽ không có một người, giống như A nương đối tốt với cô, mọi chuyện đều vì cô cân nhắc.

Vì vậy, Hạ Hầu Phái những ngày này càng chuyên cần chạy đến Trường Thu cung.

Hoàng đế phát hiện đứa con này của hắn, thông minh giảo hoạt lại nhanh trí, tự ý tra xét thế lực, nhưng tựa hồ quá mức không muốn xa rời Hoàng hậu.

Bất quá, như vậy cũng tốt, Hoàng hậu là Hoàng hậu của hắn, bắt được Hoàng hậu liền có thể làm Thập nhị lang đắn đo, không sợ hắn làm cái gì Đại nghịch.

Hoàng đế hy vọng nhi tử đều có thể xuất chúng, nhưng điều kiện tiên quyết là không được hại Thái tử. Hạ Hầu Phái tài hoa xuất chúng, văn võ đều tu, lại không có tâm với ngôi vị, làm Hoàng đế vui vẻ.

Quả nhiên là bị Thái tử làm nát tâm...

||||| Truyện đề cử: Tuyệt Phẩm Thiên Y |||||

Ngày ấy nói chuyện với Thái tử xong, Hoàng đế liền thường xuyên quan sát Thái tử xử sự, phát hiện đối với chính sự, Thái tử chu đáo, mặc dù thủ đoạn có chút non, nhưng cũng coi như chu đáo. Hoàng đế lúc này mới khá hơn một chút, Thái tử chẳng qua là mềm lòng, không có tật xấu.

Mềm lòng cũng có chỗ tốt, thái tử mềm lòng, không cần sợ hắn hãm hại tay chân, cũng không cần lo lắng hắn cầm quyền xong lật đổ tiên đế chiến tích.

Hoàng đế một mặt tự an ủi, một mặt đem Thái tử theo bên người, để hắn thấy chút chuyện.

Ngày gần đây việc lớn nhất, là hai tốp Đột Quyết càng nhao nhao càng hung mãnh. Hồng Lư chủ sự tự ý đem chỗ ở của hai nhóm người này sắp xếp quá gần, để cho bọn hắn dễ dàng giao tiếp.

Đối với Dạ Dĩ Khả Hãn mà nói, đặc phái viên cũng phái đi rồi, dụng tâm của hắn rõ rành rành, nếu không thể thành công hòa thân, là tiền mất tật mang, nhất định là trở thành trò cười trên thảo nguyên; còn Đột Lợi Khả Hãn, nếu để cho Dạ Dĩ cùng Đại Hạ có quan hệ thông gia, ngày sau tiền hậu giáp kích, hắn còn sống được yên ổn sao?

Không thể để cho hắn thành công.

Song phương cơ hồ là cục diện không chết không thôi.

Đã là không chết không thôi, liền nghĩ cách khiến hắn quả thật đi tìm cái chết.

Đặc phái viên của Đột Lợi vào kinh được 7 ngày, đặc phái viên của Dạ Dĩ đang đi trên đường bỗng nhiên có người lao ra đâm hắn 1 nhát làm hắn chết ngay tại chỗ!

Cái này, triệt để khiến mâu thuẫn trở nên gay gắt.

Hạ Hầu Phái ở Thái Học nghe nói, khen một câu: Thật là âm hiểm! Bị Thôi Viễn Đạo liếc mắt 1 cái.

Tiếp theo là nước chảy thành sông. Hoàng đế trước khiển trách cách cư xử của Đột Lợi, không đem Đại Hạ để trong mắt, dám ở trên đường hành hung thật là đáng hận. Vì vậy tước thân phận công chúa của Đột Lợi Khả Đôn, biếm nàng làm thứ dân, cùng Đại Hạ vô quan hệ!

Sau là đáp ứng yêu cầu hoà thân của Dạ Dĩ. Chết thì đã chết rồi, may mà còn có phó sứ, Hoàng đế cùng phó sứ nói:

"Trong kinh của ta phát sinh chuyện táng tận thiên lương này, trẫm thực áy náy, việc hôn nhân trẫm đáp ứng, ngươi trở về nói cho Khả Hãn, kết nhân cho thỏa đáng, cùng nhau trông coi."

Phó sứ nghe Hồng Lư chủ sự cam đoan

"Ít ngày nữa liền đem công chúa đưa tới", vẻ mặt thỏa mãn mà trở về. Đặc phái viên của Đột Lợi cảm thấy lần này Đại Hạ 1 chuyến, bị oan quá mức.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!