Nga đến nhà Quỳnh lần thứ hai gặp lúc Quỳnh vắng nhà. Lần này, Nga cũng đi với Ngoạn. Nó định ghé Quỳnh mượn cuốn bài tập vật lý.
Mẹ Quỳnh vẫn ngồi ở chỗ quen thuộc trước cửa nhà, đằng sau thùng thuốc lá. Thấy Nga tới, mắt bà sáng lên:
- Cháu đến chơi hả ?
Bữa nay Quỳnh đi vắng. Nhưng cháu cứ vào nhà chơi đi!
Không gặp Quỳnh, Nga dã tính quay về. Nhưng nghe mẹ Quỳnh nói vậy, Nga đành theo Ngoạn vào nhà.
Bên cạnh bàn làm việc của Quỳnh đang xúm xít ba, bốn đứa trẻ. Chúng dang hì hục tháo lắp một cái máy gì đó.
Nga hỏi Ngoạn:
- Anh Quỳnh đi đâu, em biết không ?
- Ảnh đi làm.
- Làm gì vậy ?
- Ảnh đi...
Đang nói, Ngoạn bỗng ngừng bặt. Suýt chút nữa, nó đã khai với Nga chuyện anh Quỳnh đạp xe ba gác. Trong những buổi chiều trong tuần, anh Quỳnh chỉ ở nhà có hai ngày.
Những ngày còn lại, h
- ăn cơm trưa xong là anh chạy qua nhà ông chú để... đi làm. Anh đã dặn Ngoạn, h
- chị Nga có hỏi thì bảo anh đi... đóng sách ở ngoài cửa hiệu. Vậy mà vừa rồi Ngoạn quên bẵng đi mất.
Khi chị Nga thình lình hỏi, Ngoạn suýt buột miệng để lộ mọi chuyện.
Thấy Ngoạn ngắc ngứ, Nga sốt ruột:
- Làm gì mà em cà lăm vậy ? Hay là em cũng không biết ?
Đột nhiên Nga sực nhớ ra:
- €, chị biết rồi! Ảnh đi đóng sách phải không ?
Đang ú ớ, nghe Nga hỏi vậy, Ngoạn mừng rơn. Nó gật đầu lia và nhìn Nga bằng ánh mắt tinh ranh:
- Đúng rồi! Sao chị biết hay vậy ?
Nga lên giọng:
- Chị là bạn ảnh sao lại không biết!
Thấy điệu bộ hách xì xằng của Nga, Ngoạn cười thầm trong bụng. Đã mấy lần, Ngoạn tính nói huỵch toẹt công việc của anh Quỳnh ra để chọc bà chị chơi, nhưng sợ anh Quỳnh rầy, nó đành thôi.
Thôi mà trong bụng cứ tiếc hùi hụi.
Để khỏi bị lôi cuốn bởi cái ý muốn bật mí đang thôi thúc trong lòng nó, Ngoạn bỏ lại chỗ mấy đứa bạn.
Trong khi đó, Nga đi thơ thẩn quanh nhà, chờ Quỳnh về, trong bụng cứ lo ngay ngáy không biết Quỳnh đi đóng sách đến bao lâu.
Nga bước đến bên cửa sổ, nhìn ra con lạch sau nhà.
Những dây rau muống xanh mướt đan kín mặt nước. Chúng bò chồng lên nhau như một bầy rắn nghịch ngợm. Bên kia lạch thuộc về ngoại ô, những mái nhà nằm thấp thoáng sau những rặng dừa. Đây đó, những đứa trẻ ngồi câu cá ở sát mép nước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!