Chương 15: (Vô Đề)

Rốt cuộc rồi Nga cũng phát hiện ra bí mật quanh những bông hoa, điều mà Nga tưởng sẽ không bao giờ khám phá nổi.

Chuyện xảy ra hoàn toàn tình cờ.

Tối đó, đã lên giường nằm rồi, Nga sực nhớ mình bỏ quên thỏi chocolate trên đầu tủ buýp

-phê. Thỏi chocolate hồi chiều ba mua cho, Nga vội đi mua dầu lửa cho chị Ngàn, không kịp ăn. Suốt buổi tối, Nga quên bẵng.

Thỏi kẹo vẫn nằm yên trên đầu tủ.

Thoạt đầu, làm biếng chui ra khỏi mùng, Nga định thôi. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, sợ chuột tha mất, Nga lồm cồm ngồi dậy đi ra phòng khách.

Nga rón rén đi từng bước một.

Nga không sợ chị Ngàn hay thằng Ngoạn thức giấc. Chị Ngàn và Ngoạn hề đặt lưng xuống giường là ngủ say như chết. Nhưng tối nay ba về ngủ nhà. Mà ba lại có tật khó ngủ. Vì vậy, Nga làm con mèo.

Nga nín thở đi trên những đầu ngón chân.

Vừa ra khỏi phòng ngủ, Nga ngạc nhiên thấy phòng khách còn sáng đèn. Tưởng ba không không ngủ được, ra ngồi đọc sách, Nga nhẹ nhàng bước lại.

Hóa ra không phải ba, mà là thằng Ngoạn.

Nó đang làm trò gì đó chỗ tủ buýp

-phê, thấy Nga đột ngột xuất hiện, nó giật mình rụt phắt tay lại và giấu ra sau lưng.

Nga nhướng mắt:

- Ủa, giờ này sao em chưa đi ngủ ?

Bị bắt gặp bất thần, Ngoạn chưa kịp trấn tĩnh. Nó đứng đực ra, môi mấp máy nhưng không thốt được tiếng nào.

Vẻ lúng túng của Ngoạn khiến Nga đâm nghi.

Nga tính cao giọng xét hỏi nhưng sực nhớ có ba ở nhà nên nó đành nói khẽ, giọng nghiêm nghị:

- Em làm gì ở đây ?

Ngoạn nói trong cổ họng:

- Em đang... học bài.

Như máy ra

-đa, cặp mắt Nga đảo quanh phòng một vòng và cuối cùng nhìn xói vào mắt Ngoạn:

- Em nói xạo!

- Thật mà!

- Ngoạn đáp, mặt nhăn nhó.

Nga quắc mắt:

- Nếu em học bài thì tập vở đâu ?

Ngoạn liếm môi:

- Em cất rồi. Học xong là em cất liền.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!