Đỗ Nhược Ngu còn đang ngơ ngác đỏ mặt, mẹ Đỗ ho khan một tiếng nói: Mau ngồi xuống.
Đỗ Dĩnh Dĩnh buồn cười, Đỗ Nhược Ngu lúc này mới phản ứng lại, dẫn Sư Diệc Quang ngồi lên sô pha.
Đỗ Nhược Ngu đột nhiên nói muốn kết hôn, trong lòng mẹ Đỗ cùng Đỗ Dĩnh Dĩnh đều không đồng ý mà còn nghi ngờ, đặc biệt khi đối tượng lại là ông chủ.
Nhưng vừa rồi hành động thân mật tự nhiên của Sư Diệc Quang làm hai người yên tâm hơn không ít, không khí cũng hòa hoãn lại.
Đỗ Dĩnh Dĩnh rót trà cho Sư Diệc Quang, Sư Diệc Quang nhận lấy nói với cô:
"Đi thăm mèo nhà em đi." Có lẽ nó bị dọa không nhẹ.
Đỗ Dĩnh Dĩnh tức khắc cảm thấy anh rể tương lai…… có vẻ hơi sai, nhưng vẫn tràn ngập hảo cảm.
Lớn lên đẹp trai có tiền còn yêu thương động vật nhỏ, khẳng định là người tốt.
Đỗ Dĩnh Dĩnh vào nhà trấn an Hô Hô, để mèo chơi trong phòng mình, sau đó mới khóa cửa trở về phòng khách, ngồi cạnh mẹ Đỗ xét duyệt Sư Diệc Quang.
Mẹ Đỗ làm nội trợ, cũng không phải người chưa gặp qua chuyện đời, vừa mới bắt đầu hơi co quắp, nhưng quan tâm con trai nên dò hỏi Sư Diệc Quang, Sư Diệc Quang cũng tốt tính trả lời tất cả.
Phòng khách Đỗ gia sáng sủa sạch sẽ, mọi người ngồi nói chuyện phiếm, chủ yếu quay chung quanh vẫn là vấn đề hôn lễ của Đỗ Nhược Ngu cùng Sư Diệc Quang.
Đỗ Nhược Ngu vốn dĩ cho rằng phải đánh yểm trợ cho Sư Diệc Quang, nhưng không ngờ Sư Diệc Quang đều tự ứng đối được hết.
Sau đó Đỗ Nhược Ngu mới hiểu được, đây là hình thức thương nghiệp, anh chỉ phụ trợ như ngày thường là được.
Anh không khỏi buồn cười, Sư Diệc Quang để anh phối hợp diễn kịch, kỳ thật kỹ thuật diễn của anh ta cũng không tồi.
Cuối cùng Đỗ Nhược Ngu lại không ngờ Sư Diệc Quang sẽ ở lại ăn cơm, mẹ Đỗ đi chuẩn bị đồ ăn, Đỗ Dĩnh Dĩnh đi theo giúp, Sư Diệc Quang bị Đỗ Nhược Ngu dẫn về phòng.
Đỗ Nhược Ngu rất ít khi về ở, dọn dẹp rất sạch sẽ ngăn nắp, Sư Diệc Quang vừa vào phòng liền rơi vào trạng thái nghỉ ngơi, sắc mặt lại trở nên căng thẳng.
Đỗ Nhược Ngu biết Sư tổng vẫn luôn có tính cách này, lúc thả lỏng sẽ có vẻ mặt lãnh đạm, trái ngược với những người khác.
Sư Diệc Quang ngồi trên ghế của Đỗ Nhược Ngu, nhìn căn phòng, nói:
"Đây là tổ chim nhỏ của cậu à?"
Đương nhiên không bằng tổ lớn của tổng tài rồi.
"Nhà cậu thích xem thế giới động vật à?" Sư Diệc Quang đột nhiên hỏi.
Đỗ Nhược Ngu không hiểu là ý gì, nghi hoặc: Đã từng xem.
"Vậy có dẫn mèo đến vườn bách thú chưa?" Sư Diệc Quang lại hỏi.
"Chưa dẫn…… rất lâu rồi tôi cũng chưa đến vườn bách thú."
Sư Diệc Quang mím môi, sau đó nói:
"Cậu nên dẫn nó đi cho thấy việc đời."
Đỗ Nhược Ngu đầy mặt dấu chấm hỏi, Sư Diệc Quang nhìn anh nói:
"Như là đi xem hổ với báo như nào, thế thì sẽ không sợ nữa."
Đây là logic gì, không phải càng xem càng sợ à?
Đỗ Nhược Ngu đành phải nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!