Cuối cùng thì sinh nhật của Sư Diệc Quang đã tới gần, bà Sư để Sư Diệc Quang cùng Đỗ Nhược Ngu về quê ăn bữa cơm trước, ăn sinh nhật con trai.
Sư Duệ cùng Tô Khê Nhiên cũng ở đó, chủ tịch vẫn như cũ, vẻ mặt nghiêm túc, nhưng Tô Khê Nhiên thấy Đỗ Nhược Ngu liền nháy mắt ra hiệu, hai người dường như rất quen thuộc với nhau.
Sư Diệc Quang là con một trong gia đình nên vào ngày sinh nhật của anh, tất cả những trưởng bối đều đến ăn tối, cũng coi như có mặt mũi.
Đỗ Nhược Ngu ăn bữa này thật dày vò.
Anh rất sợ bị bà Sư ép sinh con.
Cũng may bà Sư không nói ra điều này trước mặt mọi người mà nói cho Sư Diệc Quang một chiếc ô tô.
Trong gara đã nhiều xe rồi, còn một chiếc siêu xe đậu chưa di chuyển, thêm một chiếc nữa chẳng phải sẽ hơi chật chội sao?
Sư Diệc Quang cũng không có thoái thác mà đồng ý.
Sau lại ngầm nói với Đỗ Nhược Ngu đây là bà Sư tự nhìn trúng, mua về dùng, chán rồi ném cho anh.
Hơn nữa sinh nhật anh tặng xe, chờ tới sinh nhật bà Sư thì phải tặng máy bay mới được.
Ăn xong bữa này, Đỗ Nhược Ngu còn được bà Sư tặng một phong bao lì xì màu đỏ, bà Sư nói cho Đỗ Nhược Ngu tiền mua gia dụng.
Tuy cái tên có hơi kì quặc nhưng kiếm thêm tiền quá đã.
Đêm trước sinh nhật, Đỗ Nhược Ngu tắm rửa xong không ngủ, ngược lại bò lên giường, trịnh trọng quỳ xuống, lặng lẽ chờ đợi.
Sư Diệc Quang bước ra khỏi phòng tắm, sửng sốt khi nhìn thấy anh như thế này, vừa lau tóc vừa hỏi:
"Cậu đang làm gì vậy?"
Đỗ Nhược Ngu quỳ gối trên giường, nghiêm túc nói:
"Sư tổng, anh đừng ngủ, chúng ta phải chờ đến 12 giờ."
Sư Diệc Quang: ……
Đỗ Nhược Ngu nói:
"Tôi phải người đầu tiên chúc anh sinh nhật vui vẻ."
Kỳ thật Đỗ Nhược Ngu nhìn ra Sư Diệc Quang không hứng thú mấy với sinh nhật này, ngược lại hơi uể oải, Đỗ Nhược Ngu cho rằng gần đây anh ta vì chuyện công ty quá mệt mỏi.
Chờ tới 12 giờ, Đỗ Nhược Ngu gần như khởi động với kim phút, nói với Sư Diệc Quang:
"Sinh nhật vui vẻ, Sư tổng."
Ánh mắt Sư Diệc Quang lập loè, nói: Cảm ơn.
Sau đó liền nghe thấy âm báo điện thoại Sư Diệc Quang không ngừng vang lên.
Đỗ Nhược Ngu nhìn anh đáp lại người khác không dứt, nghĩ thầm không hổ là tổng tài, ăn sinh nhật người vuốt mông ngựa thật nhiều a.
Nhưng người đầu tiên chúc phúc là anh, Đỗ Nhược Ngu lúc này mới nằm xuống, cao hứng nghĩ đây gọi là gần quan được ban lộc.
Chờ tới sáng, bởi vì hoạt động chúc mừng bị Sư Diệc Quang cấm, các đồng nghiệp đành phải gửi lời chúc sinh nhận tổng giám đốc, tổng giám đốc tỏ vẻ đã nhận được, cảm ơn mọi người, sau đó lại như ngày thường, nên làm gì làm gì, công tác xã giao cũng không ngớt.
Nhưng đến giữa trưa nhà ăn công ty làm thêm điểm tâm như phúc lợi sinh nhật tổng giám đốc, mọi người đều thật cao hứng.
Sau đó tới buổi tối, Sư Diệc Quang nói muốn đi ra ngoài ăn cơm, chắc là đi với bạn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!