Cái gì? Đỗ Nhược Ngu tưởng rằng mình không nghe rõ, từng chữ của Sư Diệc Quang anh đều hiểu, nhưng ghép lại anh lại không hiểu.
Sư Diệc Quang không lặp lại mà giương mắt đánh giá phòng Đỗ Nhược Ngu.
Căn phòng vốn trống rỗng và lạnh lẽo đã được trang hoàng lộng lẫy có hơi người trong vòng một ngày, quần áo treo trên móc còn có cả đồ trang trí trên bàn.
Sư Diệc Quang đưa mắt về phía giá sách nhỏ trên bàn và nhìn thấy cuốn Ông già và biển cả.
Rất biết xử lý. Sư Diệc Quang nói.
Đỗ Nhược Ngu cảm thấy khó hiểu, đã được cấp phòng thì đương nhiên sẽ dọn dẹp, sẽ ở đây lâu, trừ khi…… Sư Diệc Quang nói ngày mai sẽ ly hôn.
Nhưng họ chỉ mới kết hôn được một ngày.
Sư Diệc Quang lại nhìn Đỗ Nhược Ngu, dùng giọng điệu không thể từ chối nói: Tới phòng tôi.
Đỗ Nhược Ngu lần này hiểu rõ, nhưng hôm qua Sư Diệc Quang mới nói anh không được phép vào.
Đỗ Nhược Ngu thành thật đi theo sau Sư Diệc Quang đến phòng ngủ chính.
Anh bước vào phòng ngủ chính, phát hiện đây là một dãy phòng, nối liền với phòng tắm và phòng thay đồ, cuối cùng là một đài quan sát đã mở ra một nửa, bây giờ rèm cao từ trần đến sàn chưa được kéo lên, anh vẫn có thể ngắm màn đêm bên ngoài.
Thảo nào buổi sáng Sư Diệc Quang mặc đồ xong mới ra.
Căn phòng đủ rộng để có một cầu thang bên trong, ở giữa có một chiếc giường king size, rất phù hợp với phong cách của Sư Diệc Quang.
Đỗ Nhược Ngu còn đang tò mò nhìn phòng ngủ sang trọng của tổng giám đốc thì nghe thấy Sư Diệc Quang nói: Ngủ đi
…… Có ngốc cũng hiểu ý anh ta, Đỗ Nhược Ngu miễn cưỡng cười cười:
"Thế này không tốt lắm?"
Sư Diệc Quang kéo anh, đè anh xuống giường, ra lệnh: Ngủ.
Bọn họ chỉ kết hôn giả thôi, có cần thiết phải đi đến mức này không?
Mục này không phải không ghi trong hợp đồng sao? Đây là dịch vụ bổ sung à? Anh có thể nói rằng mình không thể cung cấp dịch vụ này không?
Sau đó Sư Diệc Quang trừng mắt với anh.
Đỗ Nhược Ngu liền thành thật chậm rãi bò lên trên giường.
Anh nằm xuống chiếc giường lớn của Sư Diệc Quang, không dám ngủ ở giữa, kề sát mép giường vừa đủ không bị ngã.
Chất lượng của chiếc giường này thực sự rất tốt, ngay cả mép giường cũng khá mềm mại.
Ai ngờ Sư Diệc Quang cũng nằm xuống nắm lấy vai Đỗ Nhược Ngu, dùng bàn tay to lật anh lại, trực tiếp ôm anh vào lòng.
Đỗ Nhược Ngu: ……
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Đỗ Nhược Ngu tựa đầu vào hõm vai Sư Diệc Quang, trước mặt là bộ ng. ực rắn chắc ấm áp của tổng giám đốc mà vô số người mơ ước, Sư Diệc Quang cũng một tay ôm lưng anh, một tay giữ eo anh, ôm thật chặt trong vòng tay anh ta.
Toàn thân Đỗ Nhược Ngu cứng đờ, không dám cử động.
Sư Diệc Quang còn không biết xui xẻo sao lại cọ lên người anh hai phát.
A a a a a…… Tổng tài đây là uống lộn thuốc sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!