Chương 74: Phiên Ngoại 1

Kỳ nghỉ bên bờ biển kết thúc, đám đàn em phải trở về cho kịp ngày thi thử nên đã rời đi trước một hôm.

Đám người Trịnh Tam vốn tưởng rằng mình sẽ đi cùng mấy người Quý thiếu, nhưng kết quả hai đôi chim cúc cu nhà người ta muốn bay hai mình, trải qua thế giới hai người rồi mới về nhà, lập tức bị cả đám ném đá tập thể.

"Ngày nào mấy người cũng dính với nhau như vậy rồi mà còn muốn tận hưởng thế giới hai người gì hả?"

"Có cảnh gì mà đẹp tới nỗi phải ném lại bọn tôi để đi xem thế?"

"Đúng vậy, ngay cả Nhan thiếu cũng bị cho ra rìa, cậu ta không phải anh em tốt của hai người à, nỡ lòng nào chứ?"

"Nhan thiếu, chuyện này mà cậu cũng có thể nhịn sao?"

"Nhan thiếu cậu mau nói gì đi."

Nhan Vân Huy cười cười:

"Tôi nói cũng không có tác dụng."

Đám người Trịnh Tam cũng chỉ la ó ra vẻ một tí, nghe Chu Lê cười nói trở về sẽ mời bọn họ gặp mặt thì cố làm ra vẻ miễn cưỡng chấp nhận, buông tha cho 4 người.

Hai đôi tình nhân nhỏ có hành trình không giống nhau nên cũng không chung đường.

Lương Cảnh Tu và Tống Oanh Thời muốn đi tìm chỗ lãn mạng dạo chơi, Chu Lê lại muốn đi tới mấy chỗ nổi tiếng số một mà hỏi tới ai cũng sẽ biết.

Bọn họ đều nhớ chuyện đây là nhân cách thứ hai nên cũng không hỏi thêm.

Mà chỗ Chu Lê muốn đi thì đương nhiên Quý Thiếu Yến sẽ không chối từ.

Hai bên mau chóng chia ra, ai chơi của người nấy.

Thế giới này với Chu Lê thật sự rất mới mẻ.

Cảnh sắc cùng đồ ăn lạ lẫm, tất cả chúng nó đều cực kỳ có sức hấp dẫn với cậu.

Cậu cố tình chọn một thành phố nổi tiếng với đồ ăn ngon, kéo Quý Thiếu Yến tới đó vừa ăn vừa chơi.

Nhưng mà cơ thể của cậu vẫn chưa khỏe hẳn, hơn nữa thời tiết hiện giờ lại nóng nên Quý Thiếu Yến không dám để cậu quả mệt mỏi, chỉ vừa đi dạo được một chút đã dẫn cậu đi tìm chỗ nghỉ chân, sau đó mới đi tiếp.

Tốc độ du dịch chậm rãi kiểu này là Chu Lê vừa thích thú vừa thoải mái, cả thể xác lẫn tinh thần đều cực kỳ thả lỏng, tối hôm nay gió đêm nhẹ thổi qua, hai người dạo tới dạo lui lại dạo tới khu phố tập trung mấy quán bar.

Chỗ này cũng giống với phố bar ở chỗ cậu, khu vực nhạc nhẹ thư giãn được tách riêng với khu náo nhiệt ồn ào để quẩy, tình trạng hiện giờ của cậu không hợp để đi tới khu náo nhiệt nên chỉ vào một quán bar yên tĩnh, vừa bước vào cửa đã nghe thấy tiếng hát vọng lại, người biểu diễn đang ngồi trên chiếc ghế nhỏ đằng trước, vẻ mặt tràn đầy tình cảm sâu đậm.

Quán bar này không lớn lắm, khách cũng vừa vặn ngồi gần hết chỗ.

Hai người tìm được một bàn trong góc gọi hai ly nước trái cây, đúng lúc nghe thấy bài hát kia kết thúc, người trên đài liền đứng dậy nở nụ cười.

Khách trong quán rào rào vỗ tay.

Chủ quán nhìn tới bài hát tiếp theo, hỏi:

"Bài này ai muốn hát nào?"

Khách trong quán đều không mở miệng.

Chủ quán:

"Đến đây đi, sắp vào nhạc rồi."

Có một cậu trai giơ tay lên: Tôi, để tôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!