*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Gần đến kỳ thi cuối kỳ, thư viện chật ních người. Đạm Mạch tranh thủ lúc vắng vẻ, đến tòa nhà khoa.
Trên bàn cách đó không xa đặt một chồng bài tập phác họa mới, là bài tập mà các sinh viên năm nhất trong lớp chuyên ngành của thầy hướng dẫn anh đã nộp.
Đạm Mạch sau khi đi trao đổi về thì vừa hay không có tiết học cũng không có kỳ thi. Anh tạm thời làm trợ giảng cho môn "Phác họa điêu khắc cơ bản", chịu trách nhiệm thu và chấm bài tập cuối kỳ cho thầy.
Tất cả những bài tập đó anh đã chấm xong trong nửa ngày, đợi hai ngày nữa nhập điểm rồi gửi cho thầy là được.
Lúc này, Đạm Mạch đang điêu khắc một bức tượng bán thân bằng đất sét mới. Hình ảnh trong đầu anh dần hiện ra dưới con dao tre, nhưng không biết có phải vì đã lâu rồi hay không, những hình ảnh trong ký ức cũng có chút không rõ ràng.
Cũng có thể là vì lúc đó chỉ nhìn lướt qua.
Tất nhiên, Đạm Mạch không chỉ chú ý đến vóc dáng của Cảnh Hạo, mà còn có những thứ khác.
Đánh giá là rất 'kiêu ngạo'.
Gọt nhát cuối cùng, Đạm Mạch nhìn kỹ một chút, cảm thấy có tiến bộ hơn so với trước đây, nhưng vẫn có vài chỗ chưa vừa ý.
Vai có nên rộng hơn một chút không?
Eo dường như săn chắc và mạnh mẽ hơn.
Bên cạnh còn đặt một khối đá cẩm thạch chưa được gọt giũa. Đạm Mạch do dự một lúc, vẫn chưa bắt đầu điêu khắc.
Điêu khắc đá cẩm thạch không giống như đất sét, cần một thời gian dài hơn, tốn nhiều công sức hơn, hơn nữa đất sét thì thêm bớt dễ dàng, nhưng đá thì chỉ có thể bớt chứ không thể thêm.
Đạm Mạch cảm thấy, cơ bắp của Cảnh Hạo nên đầy đặn hơn so với trạng thái mà anh vừa điêu khắc ra.
Đặc biệt là khi vận động khiến máu dồn vào các thớ cơ.
Điện thoại bên cạnh vang lên, là tin nhắn của Hứa Tinh Tinh.
Hứa Tinh Tinh: [Mạch bảo cậu ở đâu, tôi muốn đến tìm cậu QwQ]
Đạm Mạch: [Học thuộc xong môn Lịch sử mỹ thuật cận đại chưa?]
Hứa Tinh Tinh: [Thư viện toàn mùi chân thối của mấy anh thẳng nam đi dép lê, tôi sắp ngất xỉu rồi, cảm giác kiến thức đi vào não cũng toàn là đồ thiu]
Đạm Mạch: [Phòng studio, cửa không khóa]
Hứa Tinh Tinh: [Đến đây, Mạch bảo phải giám sát tôi ôn bài nhé, không được mềm lòng đâu đó www]
---
Tại một tòa nhà giảng đường, các sinh viên năm nhất khoa Luật đang làm bài thi cuối kỳ môn "Tổng luận luật hình sự".
Trong số những sinh viên đang vò đầu bứt tóc, cố gắng nặn ra vài điều luật có thể sử dụng được từ trong đầu, có một người nổi bật đến mức giám thị cũng phải chú ý.
Cảnh Hạo ngồi thẳng tắp, rũ mắt xuống, viết từng dòng từng dòng một cách trôi chảy trên giấy thi.
Cậu đã làm đến câu hỏi lớn cuối cùng, kể về một vụ án một người đàn ông phạm tội trùng hôn, sau khi vợ chết thì cùng vợ mới bỏ rơi đứa con của người vợ cũ và phạm nhiều tội ác khác. Đề bài yêu cầu phân tích từ góc độ luật hình sự và đạo đức.
Đề không khó, chỉ cần vận dụng linh hoạt các tình tiết.
Cảnh Hạo nhanh chóng hoàn thành bài làm, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, còn hơn nửa tiếng nữa mới hết giờ.
Cậu định kiểm tra lại các câu trắc nghiệm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!