Chương 6: Mỗi Boss đều có một giấc mộng công chúa 05

Huấn luyện viên trưởng tức tốc chỉ đường cho Viên Thiển, dẫn anh tới phòng học nhảy.

Vừa đi, huấn luyện viên trưởng vừa giới thiệu tình hình với Viên Thiển.

Đây là huấn luyện vũ đạo dành riêng cho "Kỷ sáng thế", dự tính là muốn chọn ra một nhóm ba người.

Viên Thiển vẫn không lên tiếng, chỉ đút tay vào túi áo, đi tới trước bức tường thủy tinh.

Mặt tường này là tường một chiều, người bên trong không nhìn thấy bên ngoài, thế nhưng người bên ngoài lại có thể thấy tình hình huấn luyện bên trong.

Ở trước mặt thầy dạy nhảy, tất cả thực tập sinh nhảy theo động tác của ông ta.

Tuy Viên Thiển không biết thưởng thức, thế nhưng vẫn cảm thấy động tác nhảy này được biên đạo không tệ, sống động 100%, hơn nữa còn có sự gợi cảm khiến tim người ta đập nhanh hơn.

Đứng ở hàng đầu tiên phía sau thầy dạy nhảy, chính là Quan Châu, Đỗ Thanh và Hoàng Minh.

Huấn luyện viên trưởng cười nói với Viên Thiển: "Giám đốc Viên, ngài xem, ba người họ nhảy rất tốt có phải không? Giám đốc Hoàng cũng hướng bọn họ tạo thành một nhóm".

"Tên nhóm là gì?" Viên Thiển hờ hững hỏi.

"Ha ha ha, phương diện đào tạo nhóm giám đốc Viên kinh nghiệm phong phú. Thời Đại Vàng Châm đến nay vẫn là boy group số một, hay là giám đốc Viên đặt tên đi"

Huấn luyện viên trưởng bắt đầu nịnh nọt Viên Thiển.

Viên Thiển nghĩ một lúc lâu, trả lời: "Ba Bào Thai".

"Hả?" Huấn luyện viên trưởng không hiểu.

"Tôi nói là "nhóm Ba Bào Thai", anh coi ba cái người đằng trước trông giống nhau vậy mà"

Huấn luyện viên trưởng bị nghẹn, có bệnh mà trông giống, Viên Thiển đang gây khó dễ đấy à?

Thật ra Viên Thiển hoàn toàn không có ý mỉa mai gì, chẳng qua là cảm thấy cái tên "nhóm Ba Bào Thai" này may mắn. Thứ nhất ba người này trông giống nhau, thứ hai hy vọng bọn họ đoàn kết như anh em ruột, đừng có bắt chước Thời Đại Vàng Châm, ngày nào cũng nội chiến, phiền muốn chết.

Hơn nữa chẳng phải Anh Em Đôi Đũa (1) hot lắm đấy sao?

Tên của nhóm Ba Bào Thai và Anh Em Đôi Đũa không phải cùng một style à?

Tầm mắt Viên Thiển rơi xuống một thiếu niên ở góc trong cùng, biên độ động tác của hắn vừa phải, bất kể là động tác mở rộng khuỷu tay ra ngoài theo tiết tấu, hay là lắc hông, không hiểu sao đều hấp dẫn sự chú ý của Viên Thiển.

Bởi vì đứng khá xa, Viên Thiển bị lóa, chỉ cảm thấy trên mặt chàng trai đó có bóng chồng không thấy rõ, nhưng Viên Thiển vẫn nhẹ nhàng gõ cửa kính, chỉ vào hắn nói: "Đây là ai?"

Huấn luyện viên trưởng khựng lại, cười gượng bảo: "Cậu ta hả…Cậu ta tên là Lâm Thâm. Cậu ta ấy mà, vốn điều kiện rất tốt, chỉ là lòng dạ cao quá…Bọn tôi đều cảm thấy phải mài dũa tính khí của cậu ta rồi mới bàn tiếp. Bằng không chuyện nhỏ thì ngày ngày gây ra mấy tin tức tiêu cực, chuyện lớn thì đến đắc tội cấp trên công ty…"

Viên Thiển nghiêng đầu đi, híp mắt, ráng nhìn chằm chằm chàng trai đó, chỉ cảm thấy quen mắt, nhưng nghĩ đến tắc não cũng không nhớ nổi đã gặp ở đâu.

Vòng tập luyện này chấm dứt, đám thực tập sinh đều tụ tập hai, ba người cùng một chỗ trò chuyện uống nước.

Hiển nhiên, Quan Châu, Đỗ Thanh và Hoàng Minh là một nhóm nhỏ, ngồi thành vòng tròn tán phét.

Mà Lâm Thâm vẫn một mình ở tít trong góc, những người khác cách hắn rất xa, hình như rất sợ hắn.

Lúc này, Lâm Thâm cầm nước suối đi ra ngoài, chắc là muốn vào phòng vệ sinh.

Quan Châu, Đỗ Thanh và Hoàng Minh ngồi quanh liếc nhau ra hiệu, cũng đứng dậy ra ngoài.

Viên Thiển cau mày, điệu bộ này sao giông giống mấy tay lõi đời trong thế giới 3D muốn bắt nạt thực tập sinh không hòa đồng thế?

Đang định xoay đầu lại nhắc nhở huấn luyện viên trưởng thì ông ta đang quay lưng đi gọi điện, hình như là Hoàng Thế Hoành nghe nói Viên Thiển đến xem trại huấn luyện, đặc biệt hỏi dò tình hình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!