Vốn Viên Thiển đã thức dậy, bị Cảnh Thanh đụng một cái như thế, lại ngã về lại gối.
"Anh! Em xin lỗi!" Cảnh Thanh vội vàng ngồi dậy, rời khỏi chỗ nằm của Viên Thiển, đứng lên.
"Mau đi rửa mặt đi". Viên Thiển cười với cậu.
"Ừm, em đi ngay đây!"
Chờ đến khi Cảnh Thanh vào toilet, Viên Thiển thở ra một hơi.
"Sao, anh đang lo chuyện thi tháng của Cảnh Thanh à?" Dạ Hàn cười hỏi.
"Cái tôi lo là tâm lý thi của cậu ấy kìa"
Cảnh Thanh cho Viên Thiển cảm giác rất cần bảo vệ, dễ mất tự tin.
Mà trường thi lại hung hiểm, cũng không phải lý luận suông trên giấy.
"Vậy thì không cần đâu. Chúng ta đi đời nhà ma hết, Cảnh Thanh nhất định vẫn là Bá Vương ở đây"
"Nhận lời chúc của cậu"
Ngày hôm nay vừa vào phòng học, liền có thể cảm giác được bầu không khí nặng nề.
Ngay cả tiếng cười nói của Lương Ngạo Thiên và Trần Trấn cũng bớt đi rất nhiều.
Có một người mặc vest đen, đeo kính không gọng, mà trên tấm kính phản chiếu đủ loại số liệu đi vào trong phòng học của họ.
Thân hình của y thẳng tắp, mỗi bước đi đều như được tính toán chính xác ngay ngắn.
Cho đến khi y xoay mặt về phía tất cả mọi người.
"Chào mọi người, tôi là quan chấp hành của lần thi tháng này——Trang Mộng"
Tiếng máy móc lạnh lẽo vang lên.
Viên Thiển híp mắt lại, chưa nói đến Trang Mộng này có phải NPC hay không, chỉ riêng giọng điệu nói chuyện này của y, đã khiến Viên Thiển hoài nghi y đã không còn là con người, mà giống như máy móc bị hệ thống Thiên Khuyết thay đổi bộ não.
"Tiếp theo, sẽ tiến hành chuyến tham quan trước mỗi lần thi tháng, mời các bạn học rời khỏi phòng theo thứ tự, xếp hàng vào phi thuyền tham quan của chúng ta, tuân thủ kỷ luật tham quan, chớ đùa giỡn ồn ào"
Nói xong, quan chấp hành liền xoay người đi ra khỏi phòng học.
Viên Thiển lại gần Lâm Tử: "Trước khi thi còn có tham quan du lịch nữa cơ? Tham quan chỗ nào?"
"Còn chỗ nào nữa? Tất nhiên là Trái Đất rồi". Sắc mặt Lâm Tử không dễ nhìn lắm, "Chả muốn đi tí nào, còn ép chúng ta phải xem…"
Viên Thiển không có ý kiến: "Này xem như xả hơi trước khi thi ha?"
"Xả hơi trước khi thi? Són tiểu trước khi thi còn tạm được"
Lâm Tử bày biểu cảm "Ha ha".
Viên Thiển nghiêng mặt qua, Cảnh Thanh cúi đầu, cắn môi dưới, dường như không thích chuyến "tham quan" này.
Bắt đầu từ bạn học đầu tiên hàng thứ nhất, mọi người cúi đầu, rời khỏi chỗ, đi ra phòng học.
Cái gọi là phi thuyền tham quan, tạo dáng hình vòng rất là khoa học viễn tưởng, thân thuyền trong suốt, có thể thưởng thức được cảnh sắc chung quanh ba trăm sáu mươi độ.
Mỗi chiếc phi thuyền có thể ngồi được ba trăm người, xấp xỉ sáu lớp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!