Chương 40: Anh giai học siêu ơi, em chỉ cần anh thôi 06

Lúc này, Viên Thiển và Cảnh Thanh đã tới cửa nhà tắm của Thiên Khuyết III.

Có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng nước.

Tuy tắm phải dùng điểm thi tháng để đổi, nhưng xem ra vẫn có không ít người chơi không chịu được, đoán chừng…người chơi nữ chiếm đa số.

Viên Thiển cũng không cảm thấy chạm mặt người chơi nữ có gì mà xấu hổ.

Dù sao mọi người đều là hình tượng con trai.

"Mang hết đồ chưa? Đừng để mở nước rồi lại phát hiện có thứ không mang nhé"

"Vâng, em kiểm tra rồi, đều mang hết". Cảnh Thanh nhìn về phía Viên Thiển, trong mắt tràn đầy chờ mong.

Loại chờ mong này, nhiệt liệt như lửa bốc cháy, lan khắp người Viên Thiển.

Viên Thiển chỉ cảm thấy bị đối phương nhìn…thật nóng.

"Vậy thì làm theo cách chúng ta đã nói trước đó"

"Ừm!" Cảnh Thanh khẽ gật đầu, ánh mắt rơi trên khóa kéo áo khoác đồng phục của Viên Thiển.

Yết hầu của cậu hơi lên xuống, giống như đang nuốt nước miếng.

"Cậu muốn tắm đến vậy hả?" Kỳ thật Viên Thiển gần như xác định người chơi Cảnh Thanh là một cậu trai tuổi không lớn lắm, nhưng vẫn không nhịn được trêu cậu một chút, thế là cúi đầu lại gần bên tai cậu nói, "Rốt cuộc cậu là em trai hay em gái mà thích sạch sẽ thế?"

Cảnh Thanh cũng không tránh, chỉ là vai hơi nhô lên, sượt qua chóp mũi Viên Thiển.

"Chúng ta mau cởi đồ…thoa sữa tắm, sau đó lại mở nước nóng giội, thì sẽ không lãng phí nước"

Cảnh Thanh duỗi tay tới, giúp Viên Thiển kéo khóa đồng phục.

Viên Thiển vui vẻ: "Tôi biết rồi, không đùa cậu nữa!"

Nói xong, Viên Thiển cởi đồng phục ra, gấp cho vào trong tủ đựng đồ.

Cảnh Thanh không nhúc nhích, cứ đứng ở bên cạnh nhìn Viên Thiển chằm chằm.

"Hở? Mới nãy là ai sốt ruột thế? Giờ sao lại không cởi rồi?" Viên Thiển buồn cười hỏi.

"Ừm". Bấy giờ Cảnh Thanh mới thu hồi lại tầm nhìn, cởi áo thun của mình ra.

Lúc này, đến lượt Viên Thiển nhìn cậu.

"Anh… Sao thế?" Cảnh Thanh thấy mày Viên Thiển nhíu chặt lại.

"Haizz, bình thường đồ cậu ăn tiêu hóa đi đâu rồi? Cho toilet hết hả?"

Viên Thiển biết Cảnh Thanh gầy, nhưng không ngờ cậu gầy đến vậy.

Nhóc con này, có phải tất cả thịt đều mọc hết trên mặt rồi không?

"Lúc em học lớp mười, bị bệnh nặng một trận…cho nên…"

Cảnh Thanh nhỏ giọng nói.

Viên Thiển không biết những gì Cảnh Thanh nói là từng trải của bản thân người chơi, hay là của nhân vật Cảnh Thanh, nhưng nhìn dáng vẻ này của cậu, vẫn rất đau lòng.

"Sau này có thể không tắm, nhưng nhất định phải ăn nhiều một chút. Anh thích mập hơn"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!