"Tôi thích kiểu chững chạc đàng hoàng trông dễ đẩy ngã, nhưng cuối cùng lại đẩy không ngã". Lâm Thâm nghiêng mặt sang mỉm cười, "Bất khuất kiên cường, đặc biệt năng nổ".
"Sao…tôi có cảm giác cậu đang xỉa xói tôi nhỉ?"
"Ồ? Có hả?"
Mặc dù Viên Thiển rất muốn tẩn Lâm Thâm một trận, nhưng nhớ tới tên nhóc này biết anh suýt bị bạn trai Cố Manh đánh tơi bời mà lo lắng muốn chết, Viên Thiển lại có chút cảm giác thoải mái.
Anh nhìn thoáng qua đồng hồ của mình, đã mười một giờ rồi!
Viên Thiển bỗng ngồi dậy, mới phát hiện bên ngoài cửa sổ là màn đêm, đây không phải mười một giờ giữa trưa, mà là mười một giờ đêm!
"Tôi…tôi ngủ bao lâu rồi?"
"Ngủ từ buổi sáng cho tới giờ, mười hai, mười ba tiếng gì đó"
"Hôm nay có xảy ra chuyện gì không?" Phản ứng đầu tiên của Viên Thiển chính là lấy điện thoại ra search đầu đề.
"Có thể có chuyện gì được chứ? Trong tay anh chỉ còn lại Dark Fringe. Tôi vẫn luôn ở bên cạnh anh, không gây chuyện cho anh"
Viên Thiển thở phào: "Vậy thì tốt. Muộn quá rồi, về nhà đi".
"Tôi đưa anh về". Lâm Thâm nói.
"Không cần, lão Vương…"
"Con lão Vương lên cơn sốt, đã xin nghỉ với Amanda rồi"
"Vậy tôi tự…"
"Tôi nói là tôi đưa anh về"
Không biết có phải tên nhóc Lâm Thâm này thay đổi sách lược hay không mà giọng nói rất dịu dàng không cứng rắn, nhưng lại giống như thể Viên Thiển vốn do hắn đưa đón vậy.
"Cậu…"
"Anh muốn nói là sợ truyền thông chụp được anh với tôi, sau đó lên trang nhất rồi gây bất lợi cho tôi chứ gì?" Lâm Thâm thở dài, "Giám đốc Viên à, bây giờ thanh danh của anh không kém thế đâu. Tôi lại còn là nghệ sĩ anh phụ trách, đưa anh về nhà chẳng phải chuyện gì ghê gớm. Anh mất tự nhiên như này trái lại giống như có ý đồ với tôi ấy"
"…"
"Tốt nhất là chúng ta nên hòa thuận phối hợp ăn ý cho thật tốt"
Đúng vậy, như thế mới có thể lấy được điểm, qua màn bằng tốc độ nhanh nhất.
Giờ bọn họ là đồng đội, tình nghĩa nhựa cường lực, rất kiên cố, khó thoái biến, lại có độc.
Lâm Thâm lái xe rất vững, tư thế đánh vô
-lăng cũng rất phóng khoáng.
"Anh đang nhìn gì vậy?" Lâm Thâm hỏi.
"Thật ra tính cách lúc lái xe có thể nhìn ra được tu dưỡng của một người. Cậu không cướp đường, bị vượt cũng không giận, phanh không gấp, giống như tay lão luyện am hiểu nhẫn nại, dày dặn kinh nghiệm"
"Tôi chỉ ngây thơ cho anh xem thôi"
Lâm Thâm cười nhẹ, Viên Thiển không thể không thừa nhận nhìn hắn từ góc độ này, thật sự rất nam tính.
Kiểu nam tính ấy cực kỳ…khiến mấy cô bé có cảm giác an toàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!