"Quả thật, ngay cả nhìn từ góc độ của đàn ông, cũng có hứng thú". Ngô Vân trả lời.
Trương Tử Thiên không ngăn được.
"A Thâm…trong giới showbiz của chúng ta không thiếu người đẹp. Theo lý giám đốc Viên có gì mà chưa thấy, đều là chuyện đã qua rồi". Trương Tử Thiên cười ha hả.
Anh Thâm của tao ơi, chúng ta cố gắng qua cái màn này đã, đừng gây sự nha!
"Ý của mày là, không phải Viên Thiển ngắm trúng cái mặt Mộ Dung Tiêu, mà là tài năng của hắn?" Lâm Thâm lại hỏi ngược lại.
Lúc này, Ngô Vân cũng nghe thấy giọng Lâm Thâm lạnh đến bất thường, giống như khối băng đông quá lâu, nén vô hạn, sắp rạn nứt.
"Cái…cái thứ tài năng này, giống như danh hiệu "tài tử kiểu sáng tác" của Tiêu Hà, đều là đóng gói ra mà!"
"Đây không phải là vì nhan sắc, cũng không phải vì tài năng, mà là bởi một phần của hắn đặc biệt tài năng xuất chúng, có thể khiến cho Viên Thiển thán phục?"
Trương Tử Thiên ho đến phổi cũng muốn phọt ra.
Thế nên Lâm Thâm bắt đầu ăn dấm của Mộ Dung Tiêu rồi?
Ngô Vân nhanh nhanh chóng chóng che miệng Lâm Thâm: "Cậu đừng nói mò chứ!"
Nhưng Lâm Thâm lại đẩy Ngô Vân ra.
Lúc này, cái video xin lỗi của Viên Thiển đã hơn mười nghìn lượt share, comment mắng anh cũng vượt ba mươi nghìn.
Chờ đến khi Viên Thiển về tới nhà, thoải mái nằm trong bồn tắm, suýt nữa ngủ luôn.
Anh quá mệt mỏi, bây giờ thần kinh căng thẳng rốt cuộc có thể thả lỏng.
Thế nhưng có người cứ nhấn chuông biệt thự miết, ầm ĩ khiến đầu Viên Thiển muốn nổ tung.
Viên Thiển mở màn hình intercom, phát hiện là Lâm Thâm đứng ngoài cửa.
"Thằng nhóc này làm cái gì vậy! Đã giờ nào rồi!"
Viên Thiển tiện tay lau người, rồi mặc áo choàng tắm, đi tới cửa.
Vừa mở cửa ra, Lâm Thâm đã nhào lên, Viên Thiển hoàn toàn không lường trước, trực tiếp ngã ở huyền quan.
Đầu chấn động đến kêu ù ù.
Thằng nhóc này muốn làm gì?
"Lâm Thâm! Cậu đứng lên cho tôi! Lập tức, ngay lập tức!"
Thế nhưng Lâm Thâm lại chộp lấy cổ tay của anh, hung hăng đè ở hai bên tai.
Sàn nhà gạch men sứ và mu bàn tay tiếp xúc nhau, đau nhói khiến nước mắt Viên Thiển muốn ứa ra.
"Cậu muốn làm gì?" Viên Thiển nâng đầu gối lên, định húc mạnh vào bụng Lâm Thâm.
Thế nhưng anh không ngờ rằng, chỉ khẽ nhúc nhích lại khiến Lâm Thâm chiếm được tiên cơ, ghì chặt anh.
Viên Thiển: Tao muốn đổi điểm, hất tung thằng nhóc thối này lên!
Hệ thống: Vượt quyền hạn hệ thống.
Cái gì? Vượt quyền hạn hệ thống! Thế mà vượt quyền hạn hệ thống! Bố mày khó lắm mới muốn dùng điểm, mày lại bảo với tao "Vượt quyền hạn hệ thống"!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!