"Giọng Luân Đôn của Viên Thiển rất rõ, rất có khí chất"
"Ồ? Anh đại pháp lý Giản Hàn của chúng ta cũng tốt nghiệp Cambridge đấy, mở miệng cái giống y chang người dẫn chương trình BBC…Mày cũng có khen người ta hấp dẫn đâu!"
"Đấy không phải là hấp dẫn, mà là lả lơi". Lâm Thâm đáp.
Trương Tử Thiên vỗ tay, cười đến là vui vẻ: "Nói hay lắm! Chính là lả lơi!"
Trương Tử Thiên căm ghét tất cả đàn ông đẹp trai hơn mình, đương nhiên điều này có nghĩa là cậu ta căm ghét ít nhất bốn phần năm nam giới toàn cầu.
"Mập này, hôm qua tao bị cưỡng chế logout đấy"
Giọng nói lạnh lùng của Lâm Thâm vang lên.
"Tại sao?" Trương Tử Thiên vui vẻ, cái game này biết ngược Boss hả?
"Tao hôn Viên Thiển"
Xe lập tức lượn hình chữ S, nguy hiểm chạy sát qua cột điện ven đường.
Trương Tử Thiên nuốt nước bọt: "Mày…mày…mày cưỡng hôn đúng không? Nếu không sẽ không bị…cưỡng chế logout…"
"Mày có ý kiến gì? Dám làm tao bị cưỡng chế logout hả?"
Giọng Lâm Thâm nghe không có lên xuống, Trương Tử Thiên lại biết hắn nổi giận.
Mày cưỡng hôn mà còn lý sự nữa? Phải bị cấm login vĩnh viễn!
"Mập, tao hỏi mày, tại sao hôn môi trong game này lại không có cảm giác?"
"Không phải…A Thâm, hôn môi sao mà không có cảm giác được? Chả phải là môi chạm môi à…"
"Nhưng đầu lưỡi của tao chả cảm giác được gì sất, giống y như đang hút một hộp sữa chua đã hết ấy"
"Gì cơ? Liên quan gì đến đầu lưỡi…" Trương Tử Thiên nuốt nước miếng. "Phương diện này tao không có kinh nghiệm, không thể đồng cảm được…"
"Mày về tìm Tony đồng cảm thử xem"
Biểu cảm của Trương Tử Thiên sụp đổ: "Không muốn đi! A Thâm, mày nghe tao nói, trước hết dữ liệu này chưa thu thập tốt…Nếu mà thực hiện được thật, nhỡ có người chơi bị người chơi khác cưỡng hôn, thì sẽ nảy sinh vấn đề pháp luật, đúng không?"
"Vậy mày cho Boss người chơi mở khóa chức năng này đi". Cánh tay Lâm Thâm vắt trên cửa sổ xe, lạnh nhạt nói.
"Nhưng về sau hệ thống rút trúng Boss người chơi là Hoàng Thế Hoành thì sao? Vậy chẳng phải là tiêu đời à?"
"Thế thì thực hiện chức năng này, mở hay không là do người chơi tự lựa chọn. Chả nhẽ chơi cái game thôi mà còn không cho yêu qua mạng?"
"Tao…tao…tao cảm thấy vẫn nên…"
"Hả?" Lâm Thâm nhíu mày, túi mật của Trương Tử Thiên sắp vỡ.
"Vẫn nên trở về thu thập big data…điều chỉnh hình thức cảm quan…"
Trương Tử Thiên cảm thấy mình quá không kiên định, việc từ cổ trở xuống cũng không thể làm, mày yêu đương mà chỉ hôn hít thì thú vị cái khỉ gì?
"Ừm". Ngón tay Lâm Thâm gõ hai cái có tiết tấu lên cửa xe, "Mấy ngày thì làm được?"
"Mấy ngày?"
Không phải là mấy năm hả?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!