Lâm Thâm tùy ý lướt một lượt bình luận gay gắt của dân mạng, lạnh nhạt nói: "Đây là một pha gây chia rẽ, ngoại trừ lợi dụng độ hot của Thời Đại Vàng Châm để chèn ép chúng ta, còn là để cho Hoàng Thế Hoành và Viên Thiển bất hòa. Thế nhưng Viên Thiển sẽ không bị lừa".
"Sao cậu biết?" Ngô Vân tò mò hỏi.
"Những fan khiêu khích Thời Đại Vàng Châm cấu xé chúng ta, không phải là bị chỉ trích thì là bị quét xuống. Rõ ràng bên Thời Đại Vàng Châm đang khống chế bình luận, hơn nữa khuynh hướng bảo vệ chúng ta cũng rất rõ ràng". Lâm Thâm trả lời.
"Ồ…Hóa ra là vậy…"
Trương Tử Thiên thở dài với cái người Viên Thiển này, đầu óc sáng suốt như này…Lâm Thâm không thích bắt nạt đầu đất, chỉ thích bắt nạt đầu óc sáng suốt thôi!
Lúc này Tony chạy tới nói với ba người họ: "Các cậu mau đi tắm rửa đi! Trên người toàn là mồ hôi không!"
"Vẫn còn hai tiếng tập luyện nữa cơ!"
"Còn tập luyện gì nữa? Tối nay sếp Hoàng mời giám đốc Viên ăn cơm! Sửa soạn cho ra dáng chút lẹ đi, tới tối nhận lỗi với giám đốc Viên cho tử tế vào!"
Trương Tử Thiên và Ngô Vân mau chóng đứng dậy, chỉ có Lâm Thâm vẫn ngồi tại chỗ, ngước đầu hỏi: "Viên Thiển không kêu đau dạ dày à?"
Tony ngẩn người: "Ô, sao cậu biết giám đốc Viên luôn bảo đau dạ dày?"
Lâm Thâm nhếch khóe miệng: "Vậy thì không được uống rượu?"
"Cho nên các cậu phải uống nhiều vào! Uống cho giám đốc Viên xem, mới có thành ý xin lỗi". Tony nói vô cùng nghiêm túc.
"Gì cơ? Bọn tôi phải uống nhiều? Nhưng tôi một chén là gục rồi!" Trương Thử Thiên sợ hãi.
Trương Tử Thiên trao cho Lâm Thâm một ánh mắt.
Mỗi một người chơi vào game, nhân vật đều sẽ có hai, ba thuộc tính, những thuộc tính này sẽ không thay đổi bởi người chơi khác nhau.
Ví dụ như đặc điểm thuộc tính nhân vật của ca hậu Hạ Ny chính là không lên nổi nốt cao, cho dù là người chơi giọng nữ cao, thì vẫn không thể cứu nổi nốt cao của nhân vật này. Đương nhiên nếu người chơi chịu đổi một số điểm lớn để xin hệ thống game mở khóa skill nốt cao, vậy thì là một chuyện khác.
Mà trong thuộc tính nhân vật của Trương Thử Thiên thì có "Một chén là gục".
Cái này có thể không được như thế giới 3D, cậu ở thế giới 2D dù sao cũng là thiếu niên đáng yêu, nhỡ mà bị người có ý đồ bất chính lợi dụng lúc say thì sao?
Tuy Trương Thử Thiên cũng biết game có giới hạn cuối, có mấy chuyện xấu kỳ thực không làm được, nhưng không ảnh hưởng cậu phiền muộn.
Ai dè Lâm Thâm hoàn toàn bơ cậu.
"Ngoài uống rượu ra, giám đốc Hoàng còn chương trình nào khác, để giám đốc Viên vui vẻ không?" Lâm Thâm lại hỏi.
"Có! Cái…cái trò chơi gì á!" Tony cũng không sao nhớ nổi trò chơi kia là gì.
Có lẽ "Hay quên" là thuộc tính nhân vật của Tony cũng nên…
Nghe đến đó, nụ cười bên khóe môi Lâm Thâm càng rõ ràng hơn.
Trương Tử Thiên cảm thấy không rét mà run, cậu ta kéo tay áo Lâm Thâm nhỏ giọng nói: "Nếu mày muốn làm việc lớn thì phải bảo tao một tiếng đấy".
"Sao lại phải bảo với mày?"
"Nhỡ hệ thống bị mày làm cho tê liệt thì sao?"
"Vậy thì tao sẽ xẻo từng miếng mỡ của mày xuống, làm Hồi Oa Nhục (1)"
Chỗ ăn cơm buổi tối vẫn là câu lạc bộ Viên Thiển gặp Hoàng Thế Hoành lần đầu.
Viên Thiển thở một hơi thật dài, đầu anh lại bắt đầu đau rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!