Mạc Phàm nói như vậy, như sấm sét giữa trời quang đánh vào đại sảnh đấu giá.
- Tên nhóc này nói thật hay giả vậy, có thể tụ âm phong âm thủy gì đó không thể mang về nhà, ngay cả từ đường cũng không được đặt, sẽ xảy ra chuyện lớn mất.
Có người cẩn thận nói.
- Ai biết được, dù sao cũng không phải là tôi mua.
- Tên nhóc này nói rất rõ ràng, tôi thấy hơn phân nửa là thật.
- May mà vừa rồi tôi không lấy được, nếu không sẽ giống như Trương thiếu, mua quả bom hẹn giờ về nhà.
Một người bỏ cuộc bán đấu giá giữa chừng cảm thấy may mắn nói.
- Không sai, tốn nhiều tiền như vậy mua, mua phải tà vật, đúng là quả bom hẹn giờ.
- Chúng ta vẫn nên nhanh chóng đi thôi, cẩn thận bị dính tà khí.
…
Vừa rồi Trương Siêu còn mặt mày hớn hở, lúc này nhíu chặt mày lại, cắn chặt răng.
Bán đấu giá đã xong rồi, mặc kệ là thứ gì cũng phải trả tiền, hối hận cũng không kịp.
- Dùng 1500 vạn mua quả bom hẹn giờ, sao có chuyện đó được?
- Siêu ca, anh đừng nghe anh ta nói linh tinh, anh ta là một tên hai lúa thì biết cái gì, còn âm dương tụ hợp trận nữa, chắc chắn là nói bừa, rõ ràng là không ăn được nho còn chê nho xanh.
Tống Uyển Nhi thấy Trương Siêu nghi thần nghi quỷ, vội vàng khuyên.
- Anh cũng không có bị dọa, sao có thể tin cậu ta được.
Trương Siêu lạnh lùng nói, trong lòng giống như kìm nén một bụng hỏa.
Cha anh ta đã tìm đại sư xem qua la bàn này, Mạc Phàm là cái thá gì chứ, chắc chắn là giở thủ đoạn sau lưng anh ta, để anh ta khó chịu.
Nói không chừng anh ta vừa ném đi, Mạc Phàm sẽ nhặt lấy, sao có thể để cậu ta thực hiện được ý đồ.
- Muốn la bàn này, đưa Lý Thi Vũ lên giường của ông đây, lại quỳ xuống khấu đầu với ông đây mấy cái, ông đây sẽ suy xét!
Trương Siêu nghĩ thầm.
Lúc này A hào theo Mạc Phàm rời đi quay lại.
- Trương thiếu đúng không, Mạc tiên sinh của chúng tôi có nói, bộ phận bị thiếu trong la bàn nằm trong tay cậu ấy, cậu ấy nói cũng không đắt lắm, xem như là bạn học, 1500 vạn được rồi, cậu biết số điện thoại rồi đó.
A Hào cười mỉa nói.
Những lời này như cái tát vô hình, tát mạnh vào mặt Trương Siêu.
- Cái gì?
Trương Siêu nhíu mày lại, mắt gần như có thể phun ra lửa.
…
Bên ngoài phòng đấu giá.
- Tiểu Ngọc, anh cho em ba lựa chọn, thứ nhất anh cho em 50 vạn, thứ hai, anh có thể sai người đặt ngọc của em bán ở phòng đấu giá, nói không chừng có thể lấy được giá rất cao, thứ ba, anh có thể chữa khỏi bệnh cho mẹ em, em chọn một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!