Chương 37: (Vô Đề)

Phòng đấu giá ở giữa chợ đồ cổ, được xây dựng như hình quả trứng, là kiến trúc mang tính chất dấu hiệu ở chợ đồ cổ, thoạt nhìn giống như kết hợp giữa tổ chim và nước lập phương.   

Bên trong có nhiều sảnh bán đấu giá nhỏ, ở giữa là một sảnh bán đấu giá lớn, chỉ khi tổ chức đại hội đấu giá mới mở sảnh đó, các sảnh bán đấu giá nhỏ phân ra thành chủng loại và cấp bậc.   

Chủng loại là chữ, tranh, ngọc, đá, đồ cổ, trân phẩm và những vật phẩm quý hiếm.   

Cấp bậc còn lại là dựa theo mức độ trân quý của sản phẩm bán đấu giá chia làm Thiên Địa Huyền Hoàng, Thiên Đẳng Cấp Tối Cao, Hoàng Đẳng Cấp Thấp, cấp bậc càng cao yêu cầu đối với thân phận khách hàng càng cao.   

Nói đơn giản, có rất nhiều phòng đấu giá, nhưng không phải tất cả mọi người đều có thể đi vào, người có thân phận mới được tiến vào.   

- Vậy sao?   

Mạc Phàm nghe A Hào giải thích, lộ ra biểu cảm đăm chiêu.   

Hắn từng tham gia không ít hội đấu giá ở Tu Chân giới, tất nhiên thân phận không cần phải nói.   

Thân phận y tiên bất tử luôn không bị ngăn cản.   

- Đến rồi, Mạc tiên sinh, hai người đứng đợi tôi một lát, tôi đi đỗ xe.   

A Hào giải thích chuyện phòng đấu giá xong, dừng xe trên đường.   

- Được.   

Mạc Phàm gật đầu xuống xe với Tiểu Ngọc, đi tới cửa.   

Mới vừa tới cửa, một người mặc tây trang đeo mắt kính gọng vàng đi tới, ngăn bọn họ lại.   

Quần áo của Mạc Phàm và Tiểu Ngọc đều vô cùng bình thường, nhưng lúc cùng đám người tiến vào phòng đấu giá lại vô cùng chói mắt, bởi vì người tới nơi này đều mặc trang phục thời thượng, đi giày da.   

Nếu như ngay cả quần áo nhãn hiệu nổi tiếng cũng không mặc được, thì càng không mua nổi thứ gì đó ở phòng đấu giá.   

Ngay cả người tiếp khách ở cửa cũng mặc tây trang, đi giày da lau bóng loáng, càng không cần phải nói những người khác.   

- Chào các vị, tôi là quản lý sảnh ở đây, không biết hai vị muốn tham gia đấu giá loại nào.   

- Đồ cổ và dược liệu cực phẩm.   

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.   

- Hai loại bán đấu giá này cần thẻ hội viên, xin hỏi hai vị có không.   

Mạc Phàm nghĩ một lát còn chưa mở miệng, bên cạnh truyền đến giọng nói của một người.   

- Thẻ hội viên thì chắc chắn cậu ta không có, trái lại có hai quả đấm.   

Giọng nói quen thuộc làm Mạc Phàm nhíu mày, nhìn về phía người vừa nói.   

Nói chuyện là một người thanh niên, mặc tây trang giá trị xa xỉ, tóc chải chuốt, trên lỗ tai còn đeo bông tai, vẻ mặt không đàng hoàng, ôm một người phụ nữ trong lòng.   

Người phụ nữ mặc lễ phục thấp ngực, trang điểm rất đậm, cách ăn mặc vô cùng quyến rũ, nếu không nhìn kỹ, căn bản không nhận ra.   

Hai người đúng là Trương Siêu và Tống Uyển Nhi.   

Bên cạnh là một người giống như quản gia, gương mặt âm trầm, làm cho người ta có cảm giác rất lạnh lùng, phía sau còn sáu vệ sĩ, vô cùng phô trương xa hoa.   

Mắt Mạc Phàm hơi híp lại, không ngờ lại gặp được hai người này ở đây.   

Trương Siêu cũng vô cùng bất ngờ, đúng là oan gia ngõ hẹp.   

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!