Long Tại Uyên nhìn thấy Thái Cực Bát Quái này, khóe miệng hơi nhếch lên.
- Vô Trần đạo trưởng, ngươi tới đúng lúc thật, ngươi mà không tới, ta sẽ bị người của Thần Nông Tông giết ở Đạo Môn các ngươi rồi.
Thái Cực Bát Quái này là tiên khí Thái Cực Ấn của Đạo Môn, đều ở trong tay các thế hệ chưởng môn của Đạo Môn, dựa vào Thái Cực Ấn, Vô Trần đứng vị trí thứ 33 trên Tiên Bảng, còn cao hơn Vô Cực đạo nhân ba số.
Vô Trần đạo nhân tới đây, ông ta an toàn rồi.
Vẻ mặt Vô Địch khó chịu, mắng một tiếng.
- Muộn không tới, lại cứ tới lúc này, Vô Trần, lão già ngươi đúng là rất xấu.
Long Tại Uyên nhận ra người này, tất nhiên là ông cũng vậy.
Lúc Long Tại Uyên ra tay với Mạc Phàm và Vọng Cơ nhà mình Vô Trần không tới, lại tới lúc này.
Thêm chút thời gian nữa, cho dù không g**t ch*t Long Tại Uyên cũng không khác mấy.
- Vô Địch, không phải ba người muốn giết ta sao, tới đây, tiếp tục ra tay đi, ba cao thủ của Thần Nông Tông đều không giết được ta, môn phái y tiên chỉ là môn phái y tiên mà thôi, khà khà.
Long Tại Uyên cười vang nói.
- Được người khác cứu như chó chết, còn cười đắc ý như vậy, phục ngươi rồi.
Vô Địch bĩu môi, khẽ quát, bóng dáng lão giả mặc huyền y trên người hắn nghiền nát.
Thân thể ông xuất hiện trước người Long Tại Uyên, giẫm mạnh lên người Long Tại Uyên.
Một cước này đạp qua, quang mang chiếu lên người Long Tại Uyên vỡ nát, sau đó rơi vào người Long Tại Uyên.
Mắt Long Tại Uyên mở to, cơ thể lập tức xuất hiện vết rạn, rơi vào Thần Nông Đại Thủ Ấn như đạn bay ra khỏi nòng súng, Thần Nông Đại Thủ Ấn nắm lấy.
Nhưng mà.
"Rầm!" Một tiếng thật lớn, từng vòng gợn sóng dập dờn từ đại thủ ấn mà ra, đến chỗ nào, tất cả mọi thứ bị chôn vùi.
Cũng đúng lúc này, một giọng nói vang lên.
- Vô Phong sư đệ, các ngươi trút giận xong rồi, thì mở phong ấn của ngươi ra đi, giết Long sư huynh không phải chuyện tốt đối với chúng ta, chuyện này ta sẽ cho các ngươi câu trả lời hài lòng.
Trên bầu trời, Vô Phong nhíu mày, liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái.
Mạc Phàm thu hồi cái tay kia, Thần Nông Đại Thủ Ấn lập tức mở ra.
Bên trong Đại Thủ Ấn, quần áo trên người Long Tại Uyên vỡ nát, chiến giáp bên trong cũng đầy vết rạn, nhất là chỗ ngực, lõm xuống một mảng lớn, máu tươi màu vàng không ngừng chảy từ miệng ông ta ra.
Ông ta chậm rãi đứng dậy trên đại thủ ấn, trong mắt lóe lên hung quang như mãnh thú bị chọc giận.
- Vô Cực, các ngươi.
Trên người Mạc Phàm chớp lóe hào quang, Vô Cực nhoáng lên một cái ra ngoài.
- Long tông chủ, ngươi còn gì muốn nói à?
Vô Cực liếc mắt nhìn Long Tại Uyên một cái, hỏi.
"Hừ." Long Tại Uyên hừ lạnh một tiếng không nói gì.
Vô Trần đạo nhân đã tới, nhưng không phá được phong ấn của Vô Phong cũng vô dụng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!