Chương 1755: Bái kiến chưởng môn sư bá.

Theo Vô Phong khẽ vạch, một đường rãnh xuất hiện, phù văn lan tràn sang hai bên khe hở.  

Không gian chấn động vài cái, chỉ trong phút chốc, không gian chi môn xuất hiện trước người Vô Phong.  

- Tiểu tử Vô Phong, tìm ta có chuyện gì?  

Giọng nói bất mãn của Vô Địch truyền từ trong không gian chi môn ra.  

- Đánh nhau.  

Vô Phong thản nhiên nói, lời nói vô cùng sâu sắc.  

- Ai thế?  

- Long Tại Uyên.  

Chữ "Uyên" vừa ra, không gian chi môn run lên, giống như có thứ gì khổng lồ chui từ trong ra.  

Ngay sau đó, trong mắt Vô Địch lóe lên tinh quang đi từ trong ra.  

- Muốn đánh nhau đúng không, ai cũng đừng nhúng tay, để ta tới cho.  

Vô Địch vô cùng hưng phấn nói.  

Ba đại cao thủ của Thần Nông Tông, chưởng môn sư huynh không biết đi đâu, Vô Phong quanh năm ra vào bí cảnh, chỉ có mình ông một người hiếu chiến trông cửa Thần Nông Tông, không thể đi đâu, ông đã sớm không chịu nổi rồi.  

Có người đánh nhau, ông cầu còn không được.  

Nhất là Ngạo Nhật Sơn Tông, tự cho mình là môn phái tu thần, ít để môn phái khác vào mắt, phàm là gặp phải chuyện gì, ra tay vô cùng hung tàn, rất ít khi để người ta sống sót, ông đã sớm nhìn Ngạo Nhật Sơn Tông không vừa mắt.  

Cho dù Vô Phong có lý do gì ra tay, ông đều không sao cả, dù sao xảy ra chuyện có Vô Phong gánh.  

- Vô Địch, Vô Phong còn có thể khiến ta e dè, ngươi thiếu một chút, cho nên ngươi nên câm miệng thì hơn.  

Long Tại Uyên nhíu mày, lạnh lùng nói.  

Ông ta thật sự không ngờ, ông ta chỉ nói một câu, Vô Phong lập tức gọi Vô Địch tới.  

- Không phải đối thủ của ngươi, ta không có hứng thú ngược đồ ăn, không giống lão già ngươi, ngay cả hai đệ tử Nguyên Anh cũng không buông tha, sao thế, nhìn thấy thiên tài của Thần Nông Tông bọn ta, sợ sao?  

Vô Địch cười khinh thường, giống như từ trước tới nay đều là ông dùng gậy ra tay với đối phương.  

- Sợ cao thủ của Thần Nông Tông các ngươi sao, nếu Thần Nông Tông các ngươi muốn khai chiến, Ngạo Nhật Sơn Tông bọn ta sẽ phụng bồi tới cùng.  

Sắc mặt Long Tại Uyên khó coi, nói.  

- Ngại quá, Thần Nông Tông bọn ta có cao thủ, hơn nữa Thần Nông Tông cách Đạo Môn gần hơn không ít, bọn ta hoàn toàn có thể giết các ngươi, rồi giết người chạy tới, cuối cùng giết tiến vào Thần Nông Tông.  

Vô Địch cười nói.  

Long Tại Uyên nhíu chặt mày, trên mặt tràn đầy giận dữ.  

- Vậy các ngươi thử xem, ta muốn xem hai ngươi có thể đại diện cho Thần Nông Tông hay không.  

Vô Phong cộng thêm Vô Địch quả thật giết được ông ta, thần niệm của Vô Phong vô song, võ đạo của Vô Địch rất mạnh, hai người phối hợp với nhau, ít ai là đối thủ.  

- Đừng sốt ruột, ngươi cảm thấy hai bọn ta không đại diện được cho Thần Nông Tông, vậy ta tìm người đại diện cho Thần Nông Tông tới là được.  

Vô Phong lạnh nhạt nói.  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!