Chương 25: Tôi Tên Lạc Lạc

Nhìn thấy trên màn hình, mấy cô gái tóc vàng mắt xanh, xinh đẹp chen lấn xông vào phía cánh gà.

Nhiếp Thanh Long sợ hãi nuốt một ngụm nước bọt, kích động nói: "Lão đại, đều là của anh đấy!"

"Chỉ cần anh gật đầu, những người này đều là của anh hết!"

"Tiểu thư cài hoa Tulip!"

"Người bình thường muốn một cô cũng rất khó, hiện tại, đều là của anh tất!"

Tên này còn kích động hơn Tần Thiên.

Vương Bá Niên cũng thở dài, nói: "Tần Vương, thân phận những tiểu thư này đều không tầm thường, hiện tại ngài muốn xử lý như thế nào?"

Ngay cả người đứng đắn lớn tuổi như ông ta, giờ phút này trong mắt ông ta cũng rất hiếu kì.

Ông ta muốn biết, Thần Vương không gì không làm được sẽ xử lý vấn đề khó giải quyết này như thế nào?

Hoặc là nói, cuối cùng sẽ tiếp nhận ai đây?

Vẻ mặt Tần Thiên gian xảo, nhấc chân đá lên mông Nhiếp Thanh Long một cước, nói: "Cậu đã thích như vậy thì đều tặng cho cậu hết!"

"Không có sự cho phép của tôi, không được ra khỏi cửa này!"

"Lão Vương, chúng ta đi."

Mới vừa đi qua một khúc cua, trước mặt đã thấy những thiên kim tiểu thư này ùn ùn vọt tới.

Vương Bá Niên hoảng sợ, vội vàng trốn ở phía sau Tần Thiên.

Tần Thiên cũng vội vàng dựa vào tường né tránh.

Bởi vì quá nhiều người cho nên có một cô gái giống búp bê sứ, dáng người to con, đụng đầu vào trong ngực Tần Thiên.

Nàng khẽ hô một tiếng, xoa xoa đầu, sau đó ngước lên nhìn Tần Thiên, vẻ mặt hồn nhiên nói:

"Tôi là người thừa kế gia tộc Lockschiller, tên tiếng Trung là Lạc Lạc."

"Anh biết Thần Vương ở phòng nào không?"

"Locke Schiller?"

Tần Thiên cười khổ nói: "Cô gái à, có cần làm đến mức này không?"

Lạc Lạc nghiêm túc gật đầu, nói: "Gia gia nói với tôi, chỉ cần có thể gả cho Thần Vương, lập tức cho tôi một trăm triệu đô la Mỹ tiền của hồi môn."

Của hồi môn tận 100 triệu đô la!

Vương Bá Niên đứng bên cạnh nuốt nước miếng cái ực.

Môi Lạc Lạc cong lên.

"Vị tiên sinh này, Thần Vương ở phòng nào? Mau nói cho tôi biết!"

"Chỉ cần cậu giúp tôi, tờ chi phiếu này, cậu tùy ý điền vào."

Đối mặt với ánh mắt thuần túy sạch sẽ như vậy, Tần Thiên bỗng nhiên cảm thấy mình có chút khốn nạn, không đành lòng lừa gạt.

Hắn ho khan một tiếng, nhìn phía sau Vương Bá Niên hỏi: "Thần Vương ở phòng nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!